Sáng hôm sau.
Lâm Nhược Phỉ đã dậy từ sớm, cô thay đồ thật nhanh cùng với Triệu Tư Vũ đến bệnh viện.
Bệnh viện.
Vừa bước vào phòng Lâm Nhược Phỉ đã thấy Tuyết Hạ Huyên ngồi trên giường bệnh đợi mình, hình như hôm qua cậu ấy không ngủ thì phải? Lâm Nhược Phỉ đành thở dài..
- Phỉ Phỉ, chúng ta đi thôi! - Tuyết Hạ Huyên thúc giục.
- Từ từ, cậu vẫn chưa ăn gì mà!
- Không cần đâu, chúng ta đi thôi!
Tuyết Hạ Huyên xua tay, cô bây giờ chẳng còn tâm trạng gì để mà ăn uống..
- Thôi được rồi, để mình dìu cậu!
Thấy cô cứ cố chấp mãi, Lâm Nhược Phỉ cũng không muốn miễn cưỡng, cô bước tới dìu Tuyết Hạ Huyên.
- Cảm ơn cậu!
- Cảm ơn gì chứ!
- Chúng ta đi thôi! - Triệu Tư Vũ quay sang nhìn hai cô gái nói.
Trên xe tâm trạng Tuyết Hạ Huyên lo lắng khôn nguôi.
Không biết tại sao trong lòng lại cứ bất an, chính cô còn không hiểu vì sao..
Sự bất an này cứ như là một điềm báo, điềm báo tàn nhẫn nào đó...
Phút chốc đã tới nhà của Tuyết Hạ Huyên.
- Hạ Huyên, Khương Minh Nghiệp có ở nhà, chúng ta vào thôi. - Triệu Tư Vũ nhìn thấy xe của Khương Minh Nghiệp đậu ở ngoài, liền biết Khương Minh Nghiệp có ở nhà, vội nói với Tuyết Hạ Huyên.
- Thế.. chúng ta đi thôi!
Lâm Nhược Phỉ dìu Tuyết Hạ Huyên vào trong.
Vừa bước vào nhà đã nghe thấy một tràn âm thanh ám muội nóng bỏng.
- Ưm... Nghiệp... chậm một chút...
- Trong bụng của em đang có bảo bảo... anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-bi-mu-cua-tong-giam-doc-ac-ma/47166/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.