- Em sợ lắm, nếu khuôn mặt của Huyên Huyên bị biến dạng thì cậu ấy sẽ sống ra sao đây? Nếu đôi mắt của cậu ấy không nhìn được nữa thì phải làm sao đây!? Nhưng rốt cuộc thì ai đã làm cho cậu ấy ra nông nỗi này chứ?! Con người đó tại sao lại nhẫn tâm như vậy? Hu hu..!
Vừa nghĩ đến cái người mà đã làm cho Huyên Huyên ra nông nỗi này, Lâm Nhược Phỉ bần thần khóc lớn.
Bọn họ thân nhau từ rất lâu rồi.
Vào năm Tuyết Hạ Huyên và Lâm Nhược Phỉ tròn 4 tuổi gia đình hai người họ quen biết nhau.
Lâm Nhược Phỉ lúc đó vốn không ưa Tuyết Hạ Huyên.
Nhưng một lần cô vô tình thấy Tuyết Hạ Vy chửi mắng Tuyết Hạ Huyên, không biết mà xui quỷ khiến cô đã xông vào và chửi cô ta một trận biết mặt.
- Bạn có sao không? Cô ta thật là hung dữ mà! Đúng là không biết lễ phép, em gái mà dám chửi mắng chị!
- Tớ không sao đâu mà! - Tuyết Hạ Huyên nhẹ giọng nói.
- Chúng ta làm bạn nhé!
- Được thôi, từ giờ tớ sẽ gọi cậu là Huyên Huyên a!
- Tớ cũng sẽ gọi cậu là Phỉ Phỉ a!
Từ đó mà hôm nào Lâm Nhược Phỉ cũng đến nhà Tuyết Hạ Huyên chơi với cô.
Đó là tình bạn của Tuyết Hạ Huyên và Lâm Phỉ Phỉ.
Nó đã kéo dài tận 20 năm nay.
...
Lòng của Lâm Nhược Phỉ dự cảm chẳng lành.
Người đã làm cho Huyên Huyên ra nông nỗi này...
Rốt cuộc là ai!?
Trong lòng cô đã có đáp án nhưng đáp án đó liệu có phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-bi-mu-cua-tong-giam-doc-ac-ma/47159/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.