Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, tư thế của cô và anh hết sức mập mờ.
Hạ Tiểu Khê căng thẳng đến nỗi không dám hô hấp, cô trợn to hai mắt, nhìn vào gương mặt tuấn tú như đang ép gần về phía cô.
Anh muốn hôn cô hả?
Không muốn, đây chính là nụ hôn đầu của cô đấy!
Dần dần, đôi môi của anh chỉ còn cách cô 0. 01 centi mét, Hạ Tiểu Khê có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của người đàn ông, phả vào trên mặt của cô.
Chỉ là đợi rất lâu, Hạ Tiểu Khê cũng không đợi được người đàn ông này có động tác kế tiếp.
Gần như cùng lúc cánh cửa nhà vệ sinh bị đóng lại, lực trói buộc tác động lên người cô cũng biến mất, Hạ Tiểu Khê nhất thời không đứng vững, thiếu chút nữa té lăn trên đất.
“Anh! Anh! Anh! Anh đúng là đồ lưu manh!” Hạ Tiểu Khê ôm lấy váy cưới, tức giận chỉ thẳng vào mặt Lệ Diệu Xuyên mắng.
“Cô yên tâm, cho dù cô có cởi trần truồng đứng ở trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không làm gì cô đâu!”
Giọng điệu vẫn cuồng vọng tự đại như vậy.
“Như nhau cả thôi!” Hạ Tiểu Khê phản bác lại.
Lệ Diệu Xuyên đứng ở cửa sổ, dò xét nhìn màn đêm u tối.
Đúng là không hiểu nổi cái người đàn ông thích đóng kịch này, lúc thì chơi trò mập mờ với mình, lúc lại không ngừng dùng ngôn ngữ chà đạp cô, nếu loại đàn ông này không quá yêu diễn xuất! Thì chính là bị bệnh đa nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tre-ngot-ngao-tong-thong-dai-nhan-nhe-nhang-cung-chieu/2070556/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.