Mạc Tuy cười búng mũi Á*: “Nghĩ nhiều ghê nhỉ, gấp gáp tìm bạn đời như vậy sao?” 
(*gốc là “Mạc Tuy cười cho Á một não băng”, mà não băng “脑崩” là tên gọi khác của bệnh viêm mũi, tui dựa vào câu sau đoán nó là “búng mũi”, không biết đúng không?) 
“Mới không gấp đó.” Á phùng má che chỗ bị Mạc Tuy đánh, “Bởi vì thích kiểu người như Mạc mới đến hỏi ngươi có muốn làm bạn đời của ta không nha, ta là giống cái rất có khả năng đó, Mạc ngươi phải suy nghĩ nghiêm túc nha.” 
“Trong tộc thú nhân mạnh hơn ta không ít đâu, chọn ta không sợ mùa đông đói bụng sao?” Mạc Tuy rất thích Á ngây thơ thẳng thắn, cũng không ngại cùng cô vui đùa vài câu. 
Á lại nhét một trái quýt cho Mạc Tuy, có chút thần thần bí bí nhỏ giọng nói: “Mặc dù mọi người đều cảm thấy ngươi không dùng hình thú rất kỳ quái, bất quá anh hai lần trước đi săn vừa vặn đụng phải ngươi và Khế Gia, nói ngươi đi săn rất lợi hại, hơn nữa các thú nhân đều vô tâm muốn chết, Mạc là thú nhân ôn nhu nhất mà ta gặp, cho gì đi săn không lợi hại nhất, nhưng chắc chắn sẽ không để ta đói bụng. Cho nên, Mạc ngươi rốt cuộc có người thích chưa?” 
“Có a, ta có một người vô cùng thích, cho nên đại khái không có biện pháp ăn thịt ngươi nướng.” Mạc Tuy sờ sờ đầu Á, vỗ vỗ quần áo đứng lên, đem rau quả đã chọn xong vào giỏ, sau đó đặt thịt đã gói kĩ trước mặt Á, nhìn khuôn mặt Á không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-trao-da-thu-khong-mong-vuot-cung-la-da-thu/1333754/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.