🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ngươi tin y lạp thật sự được thần thiên vị?” Tát Phi rửa sạch bùn đất trên người hiện ra ngũ quan tinh xảo nhất mà Mạc Tuy từng thấy, tuy nhìn ra được là nam, lại có vẻ vô cùng âm nhu. (mềm mại, thuộc về nữ tính)

“Có lẽ vậy.” Mạc Tuy mặc dù không nói dứt khoát, nhưng trong những y lạp mà hắn biết, cái người trước mắt có giác quan thứ sáu gần như cường đại lạ thường, Y Tư đối với thảo dược quả thật rất có thiên phú.

Tát Phi thả lỏng cơ thể dựa vào vách sơn động, khẽ thở dài một hơn, thấp giọng nói: “Cho dù thần sự được thần thiên vị, cũng có thể mang tới bất hạnh. Bộ tộc ta ở phương Bắc, đều là thú nhân cùng loại, cách rừng rậm còn có một bộ lạc, là do thú nhân lưu lạc tạo thành, nhân khẩu không nhiều, bình thường cũng qua lại trao đổi đồ. Trong bộ tộc ta có hai y lạp, mà bọn họ một cái cũng không có, lúc trước tộc trưởng bọn họ đã nói muốn để dũng sĩ trong bộ lạc mình và y lạp bộ tộc bọn ta kết thành bạn đời. Ta từ nhỏ đã có thể cảm giác được nguy hiểm có thể gặp phải, ừm… giống như nếu ta muốn vào rừng, thật giống như sẽ có một thanh âm nói cho ta biết hiện tại không thể đi, nếu ta muốn, ta cũng có thể cảm nhận được thân nhân có phải đang gặp nguy hiểm không.” Tát Phi cười cười có chút châm biếm, ánh mắt phức tạp, “Lúc còn nhỏ, ta nói với cha ngày đó đừng đi săn, thế nhưng ông ấy không để

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-trao-da-thu-khong-mong-vuot-cung-la-da-thu/1333752/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.