editor bồ đào
Nam nhân kia cũng thực loá mắt, áo sơ mi màu trắng, giầy màu trắng, quần tuy không không đến mức trắng cũng là xám nhạt, ăn mặc như vậy, khó tránh khỏi sẽ cho người một loại cảm giác thiên tiên, nhưng ở trên người anh, liền phảng phất đó là lẽ đương nhiên.
Anh chính là như vậy không nhiễm một hạt bụi trần.
Gương mặt kia cũng lớn lên trắng nõn sạch sẽ, lông mày tuấn dật, sống mũi cao thẳng, môi mỏng nhàn nhạt hồng, không ít phụ nữ thấy, nhịn không được dưới đáy lòng ảo tưởng, hắn nếu thay cổ trang, nhất định là tiên nhân từ trên trời bay xuống đi?
Khí chất của anh cũng vô cùng lớn, thanh lãnh, đạm mạc, cách xa người ngoài vạn dặm, chẳng sợ giờ phút này là ‘ người đang yêu cầu ’, vẻ mặt cũng không thấy một tia cầu xin tha thiết, mà là từ trong xương tỏa ra sự xa cách.
Lại vô tình, làm người ta kính nể.
Người đàn ông đứng đầu hàng vốn định kiên cường mắng to một hồi, thể hiện trước mặt bạn gái, kết quả, mơ màng hồ đồ liền kinh hãi, hắn tuy không có mắt nhìn người lắm, cũng có thể cảm giác người đàn ông trước mặt không dễ trêu vào, hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo, “Được, được……”
Hắn kinh sợ, cũng không ai chê cười hắn.
Bởi vì nếu đổi là những người khác, chỉ sợ đều cự tuyệt không được, cái loại cảm giác này rất kỳ quái, rõ ràng trên người anh cũng không có gì quá sắc bén, hung hãn, hơi thở lãnh khốc, nhưng lại làm người ta không tự chủ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746760/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.