Cơm nước xong xuôi , Đỗ Tiêu bưng bát đũa đến phòng bếp rửa, Kiều Đức Trí đợi đến khi không thấy bóng dáng cô nữa, đè thấp giọng nói với Tô Nguyên, Trong lòng ông cuối cùng là đang nghĩ cái gì? Chẳng lẽ ông cam lòng để tài năng của Đỗ Tiêu dần mai một sao?
Tô Nguyên nhìn về cánh đồng rau phía xa, cà tím sáng bóng, dưa chuột với những bông hoa vàng óng, mọi thứ thật rực rỡ, nhưng trái tim ông lại nghẹn lại Là vàng thì sẽ vẫn phát sáng, không có người có thể khiến Đỗ Tiêu mai một … …
Kiều Đức Trí tức đến hổn hển ngắt lời Hiện tại liền mai một, Đỗ Tiêu từ nhỏ liền có thiên phú nấu nướng, lời này thế nhưng là ông nói, ông nói rằng con bé được sinh ra vì điều này, nhưng kết quả thì sao?Con bé chỉ có thể nấu điểm tâm cho chúng ta, trong nhà hàng muốn cầm muôi cũng không có, hơn nữa trong học hành, Đỗ Tiêu rất thông minh, bằng không thì cũng không thi đậu đại học hàng đầu toàn quốc… …
Thấy người đối diện trầm mặc không nói, Kiều Đức Trí im lặng thở dài, Tô Nguyên này, tôi cũng không phải có ý quản chuyện gia đình ông, nhưng tôi chính là thấy đứa trẻ này quá đáng thương, con gái càng hiểu chuyện càng khiến người ta đau lòng, Đỗ Tiêu nhu thuận, hiếu thảo, Tơ Liễu dưỡng dục chi ân cũng tốt, ông dốc lòng tài bồi tình thầy trò cũng tốt, thế nhưng những năm qua con bé cố gắng báo đáp còn chưa đủ sao? Nói thật , năm ngoái, Tơ Liễu lấy sức khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746752/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.