“Chị à, tiền bạc thì bỏ qua, ảnh hưởng tình cảm chị em mình, sau này trong công việc chị quan tâm em một chút là được rồi.”
Thấy anh không nhận, Khương Bích Kiều cũng không miễn cưỡng.
Dù sao thì cô ta cũng đã quyết định rồi, sau này nếu Khương Bích Kiều cô có một miếng ăn, thì sẽ không để Triệu Nam Thiên phải nhịn đói, bây giờ không cần thiết phải nóng lòng bày tỏ.
Cất gọn thẻ ngân hàng vào một chỗ, cô ta cười cười hỏi: “Chuyện công tác cậu nghĩ đến đâu rồi?”
Triệu Nam Thiên đáp lại: Vâng nhưng mà có lẽ còn một khoảng thời gian nữa em mới có thể rời chức, vân còn có chút việc bận nữa.”
“Vậy thì hay quá, quảng trường Thiên Đỉnh vừa mới đưa vào kinh doanh phải trang hoàng lại từ trong ra ngoài, trong chốc lát cũng chưa xong, cậu muốn đi làm cũng khó.”
Triệu Nam Thiên nghe thấy vậy liền nổi lên hứng thú: “Cần sửa chữa ạ?”
“Tất nhiên rồi, đều là phong cách cổ lỗ sĩ của mấy chục năm trước. không trang trí lại làm sao có thể nâng cấp được chứ?”
Thấy hai mắt Triệu Nam Thiên sáng bừng, cô ta mỉm cười gặng hỏi: “Cậu có hứng thú sao?”
Triệu Nam Thiên cười cười, đương nhiên là có.
Đợt trước Vu Chiến còn đề cập đến, muốn rủ anh cùng tạo một văn phòng chuyên trang trí sửa sang nhà cửa, trước mắt không phải có một cơ hội thích hợp hay sao?
Triệu Nam Thiên tùy ý nhìn ngó xung quanh chỉnh thể đã dỡ bỏ gần hết, dư lại chỉ có quét sơn mới và trang trí lại.
Công trình thoạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871135/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.