Triệu Nam Thiên ngắt lời chị ta: “Không phải là tăng tiền thuê.”
Chị dâu Lý thở phào: “Cậu xem cậu đấy, dọa chị dâu giật cả mình. Vậy là chuyện gì?”
Triệu Nam Thiên uống một ngụm trà, từng câu từng chữ giống như sét đánh ngang tai: “Đến hạn hợp đồng thì chúng tôi không cho thuê mặt bằng nữa, mọi người chuẩn bị đi, nếu như anh chị muốn kết thúc hợp đồng sớm thì tôi sẽ trả lại tiền cọc nhà.”
Chị dâu Lý sững sờ: “Nam Thiên à, chuyện này là sao?”
Anh Lý cũng luống cuống, hỏi lại: “Đúng thế, Nam Thiên đang yên đang lành sao lại không cho thuê nữa?”
Ngẫm nghĩ, anh ta bỗng bừng tỉnh nói: “Có phải là do tiền thuê nhà thấp?
Không sao, đúng là tiền thuê nhà của bọn anh thấp hơn những nhà khác, tăng bao nhiêu, cậu nói đi, bọn anh không nói hai lời lập tức đồng ý!”
Chị dâu Lý nhéo một cái vào lưng anh ta, đúng là tiền thuê mặt bằng của nhà họ rất thấp.
Bình quân mỗi tháng thấp hơn bên ngoài hơn ba triệu, một năm là khoảng gần sáu mươi triệu.
Một mặt là mẹ Triệu hiền lành, mức tiền này là của mấy năm trước, bà ấy vấn lấy giá này không tăng một xu.
Mặt khác cũng là chị ta mồm mép lanh lợi, mẹ Triệu cũng lười so đo với chị ta.
Nhưng hôm nay là sao?
Không chắc chính là Triệu Nam Thiên nhân cơ hội tự phát huy, muốn tăng tiên nhà mà thôi.
Ông chồng nhà chị ta lại tự khen ngược, không nói hai lời a dua theol Chị ta cười ha hả, nói: “Nam Thiên này, nhà chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871130/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.