Chương trước
Chương sau
Lý Khả Hân bị hành động của anh ta làm cho giật mình: “Anh Miêu, hôm nay chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên, anh cảm thấy hiện tại nói tới việc này thích hợp sao?”
“Có cái gì không thích hợp? Em là một cô gái từ dưới quê lên Đông Châu không nơi nương tựa, để cho tôi tới chăm sóc em không phải rất đúng lúc sao?”
Anh ta vừa cười vừa nói tiếp: “Mặc dù tôi có hơi lớn tuổi một chút, cũng đã có một đứa con trai nhưng tôi có xe lại có nhà, tôi cũng sẽ thương em, chỉ cần em kết hôn với tôi em sẽ thành người Đông Châu, còn chưa đủ sao? Dù sao cũng tốt hơn việc em tiếp tục đi làm bồi bàn, đúng không?”
Lý Khả Hân bướng bỉnh nói: “Anh Miêu, việc này tôi vẫn phải trở về bàn bạc với anh cả một chút.”
Anh Miêu cũng không tức giận: “Được rồi, để tôi đưa em về nhà.”
Lý Khả Hân làm sao còn dám tiếp tục ngồi xe của anh ta: “Anh Miêu, không cần đâu, không làm phiền anh nữa, tôi ở đây chờ một lát có bạn tới đón.”
Anh Miêu sắc mặt có chút không vui: “Bạn của em? Bạn gì mà đã trễ thế này cũng tới đón?”
Lý Khả Hân cười giải thích: “Chỉ là một người bạn bình thường.”
Anh Miêu không tin: “Lý Khả Hân, em đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi sao?”
“Anh Miêu, thật sự không có, chỉ là tôi vẫn còn nhỏ, từ trước đến nay vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn!”
“Không nghĩ tới chuyện kết hôn? Nếu đã không nghĩ tới việc kết hôn thì tại sao em còn đồng ý đi xem mắt với tôi? Hiện tại tôi đã nhìn trúng em, em lại ra sức từ chối tôi, cuối cùng thì em muốn gì?”
“Anh Miêu, tôi đương nhiên là nghiêm túc nhưng mà vấn đề tình cảm cũng không thể vội vàng như vậy được.”
“Đi thôi, chị dâu của em cũng đã nói việc hôn sự của em chị ta có thể làm chủ, chúng ta bây giờ đi thuê phòng khách sạn nghỉ ngơi một lúc, nhân tiện xác minh một chút thân thể của em!”
Lý Khả Hân đột nhiên biến sắc: “Cái gì?”
“Còn giả bộ không biết? Chị dâu của em nói là em chưa từng trải qua chuyện yêu đương, vẫn còn là một cô gái trong trắng, có như vậy tôi mới đồng ý cho em quản lý gia đình, bây giờ nếu không kiểm tra một chút tôi làm sao biết được có đúng như vậy không?”
Cả người Lý Khả Hân như rơi vào hầm băng, cô ta không thể nào nghĩ được chị dâu lại có thể tính toán với cô ta như vậy.
Cô ta vội vàng tránh ra sau: “Anh Miêu, anh đừng làm vậy, tôi không phải loại người như anh nghĩ đâu!”
Anh Miêu cười lạnh: “Còn giả bộ cái gì nữa? Nếu em không đồng ý vì sao còn cùng tôi đi xem phim muộn như vậy?”
Vừa nói chuyện anh ta cũng bắt được tay Lý Khả Hân.
Trong lúc hai người đang giằng co thì Lý Khả Hân vội la lên.
Bảo vệ tại rạp chiếu phim quát lớn: “Làm gì đó?”
Ánh mắt anh Miêu liếc qua: “Vợ chồng trẻ chúng tôi cãi nhau thôi, không liên quan gì tới anh, anh đừng có lo chuyện bao đồng!”
Xuất thân của anh ta vốn là một tên giết heo, quanh thân tràn ngập lệ khí, người bình thường thật sự không dám đụng tới.
Đúng lúc này có một âm thanh la lên từ phía sau: “Anh là ai? Mau thả cô ấy ra!”
Anh Miêu quay đầu lại nhìn, lệ khí quanh người càng tăng lên: “Cậu là ai? Tôi với bạn gái nói chuyện, cậu xen vào làm gì?”
Vu Chiến tiến lên: “Bạn gái của anh? Lý Khả Hân đã đồng ý với anh sao?

Anh ta sau khi nghe điện thoại của Triệu Nam Thiên liền vội vàng chạy tới đây, vốn đang còn lo lắng không biết khi gặp Lý Khả Hân nên nói câu gì đầu tiên.
Lần này thì hay rồi, cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân đến rồi!
Lý Khả Hân thở dài một hơi: “Anh Vu!”
Anh Miêu vô cùng tức giận: “Mẹ kiếp, chị dâu em nói em chưa từng yêu đương? Mẹ nó, tôi phải đánh chết tên ẻo lả này!”
Cả đám người xúm lại, có người khuyên giải, có người la lối.
Hai người đàn ông đang nóng giận, chỉ trong một thoát đã có máu vung tung tóe!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.