Chương trước
Chương sau
Tôn Chí Bình chế nhạo cười: “Sông Sông, không thể nói lung tung như vậy được, chứng từ là cậu tự mình lập, dấu vân tay cũng là cậu tự mình ấn xuống, tôi làm sao lừa cậu được?”
Khương Sông giở trò vô lại: “Dù sao tôi cũng không nhận!”
Tôn Chí Bình cười lạnh: “Cậu không nhận? Khó mà làm được!”
Vừa nói, anh ta vừa ra hiệu, và hai cô gái đã chuẩn bị xong xuôi xuống nhà.
Khương Sông vươn tay chỉ chỉ: “Đúng đúng, chính là các cô, đồng chí cảnh sát, vừa rồi chính là hai cô này đánh bài với tôi, sau đó mượn cơ hội chuốc rượu tôi , tờ giấy kia, chính là hai cô lừa gạt tôi viết!”
Người phụ nữ khóc sướt mướt: “Đồng chí cảnh sát, kẻ xấu xa nhà anh ta lần đầu tiên làm đơn tố cáo. Rõ ràng là anh ta dùng rượu để sỉ nhục tôi!”
Khương Sông sắc mặt trắng bệch: “Cái con đàn bà không đứng đắn nhà cô? Đừng có mà nói lung tung!”
Người phụ nữ một ngụm khóc nức nở: “Tôi không có nói lung tung, nếu không phải Anh Tôn đây cho anh ta vay sáu trăm triệu để bịt miệng, tôi đã sớm báo cảnh bắt anh ta rồi!”
Khương Sông mặt mũi tràn đầy phẫn nộ: “Cô vu khống!”
Tôn Chí Bình ở một bên nói tiếp: “Đồng chí cảnh sát, may mắn hiện tại là xã hội đã có luật pháp bảo vệ, đây chính là có chứng cứ!”
Nói xong, anh ta mở điện thoại ra, phía trên là một đoạn video.
Cảnh sát ấn mở ra xem, chuyện xảy ra liền rất rõ ràng.
Trong phòng là một nam một nữ, nam từng bước ép sát, nữ liều chết giãy dụa!
Triệu Nam Thiên cũng nhìn thấy nội dung video, sau đó ngày càng nhắn mày.
Người đàn ông trong video chính là Khương Sông, có vẻ ngoài rất tỉnh táo, mặc dù đã uống một chút rượu và mặt đỏ bừng nhưng hành động của anh ta không khác gì người bình thường, và chắc chắn anh ta không say.
Ngược lại là người phụ nữ trong video, bộ dạng đang giãy giục khỏi anh ta.
Xem được nửa đoạn video, nó đột ngột dừng lại.
Triệu Nam Thiên nhìn Khương Sông một chút, nếu như điều trong video là thật, lại thêm hai người phụ nữ làm chứng, đứa trẻ này khẳng định chắc chắn sẽ phải ngồi tù.
Không riêng gì thế, hôm nay sợ rằng còn liên lụy đến anh!
Vừa nghĩ tới đây, hai cảnh sát bên kia đã cấp tốc đem Khương Sông khống chế lại: “Không được nhúc nhích!”
Sắc mặt Khương Sông trắng bệch, hoảng sợ nói: “Việc này không phải như vậy, không liên quan gì đến tôi!”
Cảnh sát chất vấn: “Nếu cậu không liên quan gì? Thì video kia là giả?”
Khương Sông vội vàng nói: “Không phải là các cô nói, muốn chơi đóng vai gì sao, nói dạng kiểu mới này chơi rất kích thích ”
Người phụ nữ khóc sướt mướt mà nói: “Anh nói bậy, rõ ràng chính là anh muốn làm nhục tôi!”
“Cô mới nói bậy, là cô câu dẫn tôi!”
Khương Sông khó lòng giãi bày, mồ hôi lạnh đều chảy xuống.
Cảnh sát lại hỏi: “Bớt nói nhảm, vậy sáu trăm triệu là chuyện gì? Nếu như cậu không phải có tật giật mình, tại sao phải cho phí bịt miệng?”
Khương Sông gần như sắp khóc: “Sáu trăm triệu đó là tôi đánh bài thua, anh rể của tôi nói, anh sẽ giúp tôi trả hết!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.