Tô Mục Tuyết bên kia không có phát giác gì bất thường: “Hôm nay em phải ở nhà làm bản án, anh muốn đi thì đi nhanh đi, à đúng rồi, chìa khóa xe em để ở cửa ra vào đó.”
Triệu Nam Thiên hít thật dài một hơi, hơi tức giận: “Không cần, anh có xe.”
Tô Mục Tuyết sửng sốt: “Anh có xe, ở đâu ra? Anh mua bằng ba chị đó sao?”
“Là đơn vị đưa cho!”
Tô Mục Tuyết còn muốn lại truy hỏi, nhưng Triệu Nam Thiên đã ra khỏi cửa.
Cô hừ một tiếng: “Một cái xe nát, đắc ý cái gì chứ!”
Anh đi xuống lầu, vừa muốn lên xe, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi anh.
“Anh Thiên!”
Triệu Nam Thiên nhìn lại, thiếu chút không nhận ra được, Lý Khả Hân một thân mặc bộ máy ôm sát màu xanh lam, khí chất ngời ngời, hai má lúm đồng tiền nơi khóe miệng cùng với hàm răng trắng đều như hoa.
Không thể không thừa nhận, cô gái này thực sự rất dễ thích nghi.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp cô ta, nụ cười ngượng ngùng, trên mặt luôn có chút dáng vẻ thẹn thùng.
Không biết đã bao lâu trôi qua, nếu như không phải cô ta nói chuyện mang âm giọng địa phương như vậy, chỉ sợ không ai nhận ra cô ấy, mà lại tưởng như cô gái ngoại quốc nào đó.
Lý Khả Hân ngại ngùng hỏi: “Anh Thiên, anh nhìn cái gì đấy?”
“Không nhìn cái gì cả, hôm nay em ăn mặc xinh đẹp như vậy, là định đi đâu thế?”
“Đi xem phim.”
“Cùng bạn trai sao?”
“Không phải, là chị dâu em giới thiệu cho một đối tượng hẹn hò,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871045/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.