“Anh, là ai nói cho anh biết? Đường Bảo Khiết sao?
“Không cần phải cô ấy nói, Ở Cửu Vinh này người anh quen biết không chỉ mỗi mình cô ấy.”
Bạch Thảo Phương suy nghĩ một chút, giọng điệu kiên quyết nói: “Anh đã biết, vậy em cũng không nói dối anh nữa, chuyện này là do em quyết định!”
“Quyết định của em? Hay là có người cố ý ép buộc em?”
Bạch Thảo Phương vẻ mặt thay đổi: “Em không biết anh nói cái gì!”
“Không biết? Chính Triệu Nam Thiên là người làm việc đó đúng không?”
“Làm sao anh biết anh ấy?”
Bạch Thanh Bình không trả lời, mà hỏi lại: “Anh nghe nói là em ép anh ta ở lại nhóm hành động, để em ra tiền tuyến như vậy, cũng là ý định của anh ta sao?”
Bạch Thảo Phương vội vàng giải thích, “Anh đừng nghe người khác nói bừa, chuyện này là chính em quyết định, không hề liên quan gì với anh ta…”
Bạch Thanh Bình trong lòng không thoải mái, từ nhỏ đến lớn, chưa từng thấy em gái nói đỡ cho người đàn ông nào.
Chuyện này, dù cho không phải Triệu Nam Thiên giật dây, cũng nhất định không tránh khỏi có liên quan đến anh ta!
Nói còn chưa dứt lời, điện thoại cúp máy.
Bạch Thảo Phương gấp gáp gọi lại, đường dây bận, gọi lại, tắt máy!
Cô cầm áo khoác, vội vàng hấp tấp đi ra ngoài, không có nghĩ rằng vừa vặn gặp đúng Đường Bảo Khiết vừa mới từ ở ngoài trở về.
Đường Bảo Khiết kinh ngạc hỏi, “Chị làm sao lại vội như vậy, muốn đi đâu sao?”
“Có phải em mới với anh chị chuyện gì không?”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871011/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.