Hơn nữa cô ta làm việc bộp chộp, cứ như vậy mà còn có thể ngồi vững vàng ở vị trí trưởng phòng Cửu Vinh ở Đông Châu, hiển nhiên phía sau có sức mạnh kinh người.
Cân nhắc về điều này, là bạn của ông nội cô ta thì chắc hẳn cũng không phải là người bình thường.
Đường Bảo Khiết thừa nhận nói: “Không sai, cũng là bề trên của tôi, có thể nói cho anh biết, tiền không có quá nhiều, nhưng mà người ta nói, chỉ cần anh đồng ý bỏ những thứ yêu thích, về sau ông ta có thể trả lại cho anh một món nợ ân tình!”
Triệu Nam Thiên bị khơi gợi lên hứng thú, “Ân tình gì?”
“Trong Đông Châu này, chỉ cần không làm trái với nguyên tắc, ông ta đều có thể nói giúp anh một câu, đương nhiên, được hay không được thì phải xem may mắn của anh rồi.”
Triệu Nam Thiên hít vào một hơi, cái giọng nói này liền có chút cuồng vọng.
Nếu như đối phương không phải bệnh tâm thần, vậy khẳng định chính là quyền thế kinh người.
Phân tích từ lý tính, anh càng muốn tin tưởng cái sau hơn!
Vốn dĩ còn đang sầu muộn tìm tài nguyên ở đâu để thoát khỏi khó khăn trước mắt.
Kết quả không ngờ rằng cơ hội đã đưa tới cửa.
Nếu là lúc trước, chắc chắn anh sẽ khinh thường dùng thủ đoạn như vậy để giành vị trí.
Nhưng sau khi phải trải qua những chuyện ở Đông Châu trong vòng mấy tháng này, đã khiến anh hiểu được một chuyện, nếu như còn kiên trì thanh cao, vậy cũng chỉ có thể tiếp tục bị người ta dẫm ở dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870993/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.