Nhưng giờ phút này, ngẫm lại bàn tay lửa nóng vừa rồi đặt trên đùi mình, cô ta cực kì buồn nôn, cứ như có ngàn vạn cái con kiến đang bò ở trên người, không nhịn được đá một chân ra.
Triệu Nam Thiên không né tránh, bị mũi giày nhọn đá trúng bắp chân, đau đến mức sắc mặt biến đổi.
Anh đột nhiên đứng lên, “Đường Bảo Khiết, mẹ nó cô bị điên à!”
Đường Bảo Khiết đặt mạnh bát lên bàn một cái, “Anh còn dám mắng tôi một câu xem?”
Triệu Nam Thiên nhìn cô ta từ trên cao, “Xem như tôi đã biết vì sao hôm nay cô lại ăn mặc thế này rồi.”
Đường Bảo Khiết cứ như là bị túm được điểm yếu, hơi có vẻ hốt hoảng nói, “Có liên quan gì đến anh? Nhân viên phục vụ, gọi món!”
Cô ta vừa chọn món ăn, vừa hỏi, “Triệu Nam Thiên, đừng để tôi vẫn luôn coi thường anh, lịch sự một chút đi, mời phụ nữ ăn một bữa cơm, không có vấn đề gì chứ?”
“Không có vấn đề gì.”
Triệu Nam Thiên ngồi xuống lần nữa, “Chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi.”
“Cái gì?”
“Không phải là cô định đi xem mắt đấy chứ?”
Đường Bảo Khiết liếc mắt, “Ai cần anh lo? Dù sao đi xem mắt anh, tôi cũng sẽ không cùng với anh!”
“Cám ơn cô, tôi đã kết hôn, hơn nữa vợ tôi còn xinh đẹp hơn cô!”
“Anh nói vậy cũng chỉ lừa được người ngoài thôi, bà xã anh không cho anh chạm vào sao?”
Triệu Nam Thiên có chút chột dạ nói, “Sao lại không cho?”
“Thôi đi, vậy vừa rồi anh chạm vào tôi một chút, kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870990/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.