“Hình như là nông thôn ở khu huyện xung quanh, con gái ở đó không tệ, có chí khí, cũng xinh đẹp, chỉ là có một bà chị dâu tương đối khó chiều, rất lợi thế.”
“Làm sao tôi lại cảm thấy, cô ta có ý gì đó với cậu thế?”
“Hai chúng tôi không thể đâu, cô ta cũng đã gặp qua vợ tôi rồi.”
“Thật? Vậy tôi sẽ không khách khí đâu người anh em!”
Triệu Nam Thiên mỉm cười, “Cậu cứ thoải mái.”
Vu Chiến nghi ngờ nghiêng đầu sang chỗ khác, “Ôi trời đất ơi, Nam Thiên, cậu làm sao thế, sợ vợ? Hay là có vợ xinh đẹp, để cậu cảm thấy những người phụ nữ bên ngoài đều là cặn bã?”
Triệu Nam Thiên không khiêm tốn nói, “Đều có cả.”
Một người đàn ông bình thường, có thể có một người vợ như Tô Mục Tuyết, thật đúng là không sống phí đời này.
Có dáng người, có diện mạo, có khí chất, quan trọng nhất là có tiền!
Đương nhiên, trên thế giới này cũng không có người mười phân vẹn mười.
Nói về khuyết điểm, đó chính là tính tình tiểu thư khó hầu hạ, đã quen với việc cao cao tại thượng, không động vào việc nhà, không xuống phòng bếp.
Cưới một người phụ nữ như vậy, thì phải chuẩn bị tốt việc bị vợ quản chặt.
Vu Chiến ngồi bên cạnh trêu ghẹo, “Được rồi, nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của cậu kìa, ngày nào cậu phải dẫn ra để tôi nhìn xem, là người đẹp như thế nào mới có thể để cậu cam tâm tình nguyện sợ vợ!”
Đang trò chuyện, anh ta nói đến một chuyện, “Đúng rồi, mấy ngày trước tôi trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870975/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.