Đang nghĩ ngợi, bên phụ nữ đã kết thúc chủ đề.
Tô Mục Tuyết lại đưa tay, “Đồ của anh cả đâu, cũng lấy ra đây.”
Anh cả kinh ngạc, “Làm gì vậy, ngay cả anh cũng có?”
Tô Mục Tuyết cười nói, “Đó là đương nhiên, Hiểu Mân và chị dâu đều có, sao có thể bỏ rơi anh cả được?”
Trong lúc nói chuyện, một cái đai lưng đã được đưa tới.
Anh cả vò đầu, “Cái này… Cái này là sao?”
Anh ta có lòng muốn cự tuyệt, nhưng đến lượt mình lại không tiện mở miệng.
Chị dâu nhìn thoáng qua, thúc giục nói: “Được rồi, tấm lòng thành của em dâu, anh cứ nhận đi, nhăn nhăn nhó nhó, không ra dáng đàn ông gì hết!”
Dựa theo suy nghĩ của chị ấy, nếu như đã nhận hai thứ thì cũng không cần để ý đến cái này.
Lại nói, nếu là đồ Tô Mục Tuyết tự chọn, chắc chắn sẽ không hề kém.
Trước kia ông xã thường xuyên phàn nàn, lúc đi công tác không có một cái đai lưng tốt, lần này cũng coi như dính ánh sáng của Nam Thiên.
Cuối cùng, Tô Mục Tuyết lấy một món quà nhỏ từ trong túi của mình ra.
“Mẹ, đây là con mua cho mẹ, mẹ mở ra nhìn xem đi!”
Mẹ Triệu lại cười nói: “Ngay cả mẹ cũng có?”
Chị dâu cũng đi theo thúc giục, “Mẹ, mẹ mau mở ra nhìn xem.”
Dựa theo suy đoán của chị ấy, quà của mẹ chồng hẳn là thứ quý giá nhất buổi tối hôm nay.
Mẹ Triệu không tiện từ chối, liền mở ra trước mặt mọi người.
Triệu Nam Thiên cũng tò mò đi xem, ba món đồ, một đôi vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870956/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.