Không phải cô ta keo kiệt mà là Thư Vũ là người không có ý chí, hoàn toàn chỉ là một kẻ ăn bám.
Rõ ràng vẫn đang học đại học, cũng không biết mỗi tháng làm cái gì mà chỉ tính phí sinh hoạt hàng tháng cũng đã hơn chín triệu.
Tiền ăn ở ở đại học lại không đắt, nào có dùng tới một khoản chi tiêu lớn như vậy?
Hơn nữa, từ sau khi cha đi, tình hình kinh tế trong nhà cũng không tốt, nếu là con cái nhà bình thường, chỉ sợ đã ra ngoài kiếm việc vừa học vừa làm rồi.
Thư Vũ thì giỏi rồi, mỗi lần được nghỉ đều ở lỳ trong nhà chơi trò chơi, chỉ riêng tiền mua nhân vật, mua đạo cụ cho trò chơi cũng đã tốn hơn chục triệu rồi.
Gia đình nào có thể để nó phá hoại như thế?
Trong cơn giận dữ, cô ta đã xóa trò chơi của Thư Vũ, đồng thời cũng xóa luôn toàn bộ đạo cụ trong trò chơi, kết quả là hai chị em đã cãi nhau.
Mẹ Thư chẳng nói chẳng rằng, lập tức lấy tiền riêng của mình mua lại toàn bộ cho Thư Vũ.
Lúc ấy, Thư Trúc tức phát khóc. Tiền lương một tháng của cô ta mới được hơn hai mươi triệu, trừ những khoản chi tiêu gia đình, còn một nửa phải đưa cho cậu em trai này làm phí sinh hoạt hàng tháng.
Cô ta muốn mua một bộ quần áo mới cũng phải suy đi nghĩ lại, vậy mà mẹ cô ta lại cho phép em trai cô ta tiêu xài phung phí.
Về phần mẹ cô ta, mặc dù có tiền lương hưu nhưng đều gửi tiết kiệm, không tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870913/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.