Nghe anh ta nhắc đến chồng cũ, sắc mặt Vương Như Nguyệt lập tức trở nên khó coi: “Là do anh ta gieo gió gặp bão, đối với tôi không liên quan! Được rồi, không nói chuyện anh ta, chỉ nói chuyện công việc.”
“Được rồi, nói chuyện công việc.”
Mã Hùng Dũng nghiêm túc nói, nhưng ánh mắt có chút không trung thực.
Nhất là mỗi khi ở một mình với Vương Như Nguyệt, khát vọng trong lòng càng lúc càng khó kìm nén.
Bánh bao không ngon bằng bánh mật, không gì vui bằng chơi với chị dâu.
Hồi xưa đi theo tên họ Hàn kia, nhưng đối với người chị dâu xinh đẹp quyến rũ này, nhớ thương không ít.
Nhìn xem những gì họ Hàn gây dựng, doanh nghiệp Huy Hoàng trên hàng chục tỷ và Vương Như Nguyệt trắng muốt gần như nằm trong tầm tay.
Nhưng chưa kịp nhận món hời thì tên họ Triệu đã đến hái quả ngọt.
Nếu chỉ đơn giản là người vô dụng, đôi ba câu là bỏ chạy.
Nhưng lần trước mượn tay Đao Ca đã khiến anh ta nhận ra sự khó chơi của Triệu Nam Thiên.
Mã Hùng Dũng gần đây ồn ào với Vương Như Nguyệt cũng là muốn thử thái độ của đối phương.
Cuối cùng thì hôm nay Vương Như Nguyệt đã chủ động tìm đến cửa!
Họ Triệu có ý gì?
Buông tay mặc kệ sao? Hay là vẫn không thể thỏa mãn người phụ nữ quyến rũ trước mặt?
Vương Như Nguyệt cố ý nói: “Tôi có thể hứa với anh vị trí phó tổng giám đốc và lương hàng năm một tỷ đồng, nhưng anh phải để cho tôi cân nhắc.”
“Còn phải suy xét gì nữa? Chị Như Nguyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870820/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.