Một người đàn ông ác ý bước tới, cố gắng giật lấy túi xách của Vương Như Nguyệt.
Trong lúc giằng co, cô ta bị người đó xô ngã.
Thấy sắp ngã xuống đất thì bất ngờ bị kéo lên.
Vương Như Nguyệt kinh ngạc thay đổi sắc mặt. Đến khi quay đầu lại nhìn, mới phát hiện người ra tay chính là Triệu Nam Thiên.
Tại sao anh đến đây?
Vương Như Nguyệt vô thức muốn hỏi ra miệng, nhưng đã vội vàng kìm lại.
Cô ta không thể hiểu tại sao anh chàng này rõ ràng nhỏ hơn mình tận năm sáu tuổi, vậy mà lại có thể mang đến cho người ta cảm giác an toàn không thể giải thích được.
Đặc biệt là khi được tựa lưng vào lồng ngực rắn chắc của anh, trong lòng chợt kiên định hơn bao giờ hết.
Không đợi cô ta hỏi, Triệu Nam Thiên đã lên tiếng: “Nhiều người như vậy bắt nạt một người phụ nữ, các người không thấy xấu hổ à?”
“Má nó, thích tọc mạch này!”
Tâm trạng của người đàn ông không tốt, lập tức giơ tay đấm về phía ngực Triệu Nam Thiên.
Triệu Nam Thiên nắm lấy cổ tay anh ta kéo lại. Trước khi anh ta muốn ra tay lần nữa đã bị anh nắm chặt ngón tay cái trong tay.
Người đàn ông chửi rủa: “Mẹ mày, thả tao ra!”
Triệu Nam Thiên dùng một tay ấn xuống, ngón tay cái uốn cong về phía sau một góc kỳ lạ.
Người đàn ông đau đớn, đầu đầy mồ hôi lạnh, không thể tiếp tục tỏ ra mạnh mẽ nữa.
Anh ta đột ngột quỳ xuống đất: “Á đau đau, đừng… đừng… đừng… đại ca, đừng… đau… đau!”
Triệu Nam Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870796/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.