Kết quả là ngày hôm sau khi anh đi làm, Tiểu Vũ đã mang cho anh một thứ.
Khi mở ra vừa nhìn thực sự là bức chữ mẫu “Hạc đếm một đời người”.
Điều quan trọng nhất là phía dưới còn có chữ kí của bậc thầy Lạc Tuyết.
Phản ứng đầu tiên của Đường Bảo Khiết, chắc chắn đây là giả!
Không nói đến cái gì khác nữa, nếu như chữ viết này là thật, chỉ riêng chữ kí này cũng làm giá trị của nó tăng lên gấp bội phần.
Theo kinh nghiệm của cô ta, tác phẩm này ít nhất là mười hai tỉ, đó mới chỉ là giá thị trường, nếu mua được ở nhà đấu giá, giá sẽ tăng dao động ít nhất từ hai mươi đến ba mươi phần trăm.
Đường Bảo Khiết không thể phân biệt thật giả, nên cô chỉ có thể đâm lao phải theo lao thôi.
Kết quả là trong bữa tiệc ngày hôm qua sau khi lấy ra cho mọi người xem, ông cụ liền kêu lên: “Chữ đẹp!”
Không nghi ngờ gì nữa, chữ mẫu này là hàng thật và khiến cô ta ngay lập tức trở thành tâm điểm của bữa tiệc.
Vô số người hỏi để truy tìm nguồn gốc của bức chữ mẫu này, Đường Bảo Khiết không muốn kể ra uẩn khúc bên trong đó, nên cô ta chỉ có thể trả lời một cách qua loa cho xong chuyện.
Kết quả là cô ta lơ đãng không tập trung cả ngày, cho đến lúc nãy, rốt cuộc không thể chịu được nữa liền bấm điện thoại gọi cho Triệu Nam Thiên.
Nghe giọng điệu của cô ta, Triệu Nam Thiên liền biết chắc là đã vượt qua bài kiểm tra, nên tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870792/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.