Dì Đào tức điên người nhưng vẫn không làm gì được: “Thế nào, con tính cùng cậuta sống hết cả đời này sao?”
Bà ta tự hỏi, lúc trước cho cô tự do tự tại, để người đàn ông này lại trong nhà là bởi vì muốn hiểu rõ Tô Mục Tuyết.
Bà ta biết Tô Mục Tuyết chẳng qua lấy người đàn ông này làm lá chắn thôi, chính là để làm bản thân mình thêm xấu tính để thoát khỏi sự đeo bám của Ngụy Bắc Minh.
Vì vậy bà ta không có để trong lòng, hai người khác biệt hoàn toàn, chuyện chia ly cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Nhưng khoảng thời gian này, bà ta phát hiện Tô Mục Tuyết cứ ôm lấy điện thoại không ngừng nói chuyện.
Vốn dĩ cho rằng đầu điện thoại bên kia là Từ Hoa Dương, điều này khiến bà ta không khỏi vui mừng, kết quả tối hôm nay nhận điện thoại, khiến bà ta tức giận không thôi.
Điện thoại là Từ Hoa Dương gọi đến, ý đại khái là nói anh ta gần đây sẽ rời khỏi Đông Châu, xử lý một chút chuyện của công ty ở địa phương.
Tiếp theo đó, hợp tác với tập đoàn có thể sẽ bị trì hoãn.
Tuy rằng không nói rõ nhưng mà từ trong lời nói dì Đào nghe ra được, khoảng thời gian này, Tô Mục Tuyết không quan tâm với anh ta.
Lẽ nào, cô cùng tên bảo an họ Triệu kia là kịch giả tình thật?
Kết quả hôm nay qua đây suýt chút nữa tức nổ phổi.
Ngày tháng trôi qua hạnh phúc, sáng sớm có cháo, tối về có cơm, phụ nữ của nhà họ Tô, lúc nào cần kiểu sống bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870758/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.