Tô Mục Tuyết bất mãn nói: “Đợi đã, đi thay bộ đồ khác đi.”
“Hả? Thay đồ? Thôi kệ đi, chẳng phải em trang điểm thật đẹp là được rồi sao?”
Triệu Nam Thiên thấy không được thoải mái, Tô Mục Tuyết bảo anh đi thay đồ thì chắc đến chín phần là muốn anh thay đồ nghiêm túc rồi.
Anh không thích mặc vest, hơn nữa, lúc đầu bộ vest đó là dự định tặng cho Ngụy Bắc Minh, anh mặc lên người cứ cảm thấy không thoải mái.
Tô Mục Tuyết cũng không miễn cưỡng anh, cô nói: “Dù sao cũng là gặp nhau lần đầu tiên, anh không ăn mặc nghiêm túc một chút thì em còn mặt mũi nào?”
Triệu Nam Thiên chợt nhận ra, chắc đây là cái gọi là lễ nghi.
Mặc dù anh không để tâm đến những chi tiết đó, lát nữa đều gặp người trong nhà hết nhưng cô hai nhà họ Tô muốn cho anh được nở mặt, lẽ nào anh còn từ chối sao?
Có lẽ cô đã đoán ra được Triệu Nam Thiên không thích bộ đồ đó nên cô đã nói lại: “Vậy chúng ta đến siêu thị trước, em mua cho anh bộ đồ khác.”
“Thôi đi, anh mặc bộ đó cũng được.”
Cuối cùng Triệu Nam Thiên cũng xuống nước, với con mắt của Tô Mục Tuyết thì nhất định những bộ vest thông thường sẽ không vừa mắt cô, nếu như phải tốn mấy chục triệu để mua một bộ vest cả trăm năm chưa mặt một lần thì có nghĩ thế nào anh cũng cảm thấy không kinh tế.
Triệu Nam Thiên sửa soạn sơ rồi mau chóng ra khỏi cửa.
Mặc dù Tô Mục Tuyết đã từng thấy anh mặc vest nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870685/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.