Bên kia, Tô Mục Tuyết vừa mới nghe điện thoại đã nói với giọng điệu không chút khách khí: “Cả buổi sáng nay không chạy đi đâu vậy? Gọi điện cho anh cũng không liên lạc được, nhắn tin thì không trả lời!”
Vốn dĩ cô tức giận, một phần là bởi vì sự xuất hiện của Mạnh Nhã, có điều nói trong điện thoại rõ ràng không thích hợp nên tạm thời không nhắc tới.
Đầu dây bên kia điện thoại sửng sốt: “Ngại quá, cô gái, đây là cục công an thành phố Đông Châu.”
Tô Mục Tuyết ngây người, xác định đầu bên kia điện thoại không đùa mới hỏi lại: “Cục công an, xin hỏi Triệu Nam Thiên đang ở chỗ các anh sao?”
“Cô là gì của anh ta?”
Tô Mục Tuyết do dự một lát rồi trả lời: “Tôi là bạn của anh ấy.”
“Vậy thì phiền cô thông báo cho người nhà của anh ta, mau chóng tới cục công anh nhận vật dụng cá nhân của anh ta.”
Tô Mục Tuyết truy hỏi: “Anh ấy sao rồi, anh ấy xảy ra chuyện gì sao?”
Đầu bên kia điện thoại cũng không trả lời.
Từ Hoa Dương đi tới hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Tô Mục Tuyết suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Ngại quá, tôi có chút chuyện riêng, hoạt động chiều nay tôi không tham gia được rồi.”
“Còn nói những lời khách sáo với tôi như vậy sao? Nếu như cô không đi thì tôi cũng không đi nữa, bây giờ không phải sẽ về nội thành sao? Tôi đưa cô đi.”
“Không cần đâu, tôi có mang theo tài xế.”
“Hôm nay có khăn lắm mới được mời, cô không đi thì thôi đi, còn không cho đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870667/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.