Triệu Nam Thiên căn bản không thèm để ý đến anh ta, nhìn về phía Đường Bảo Khiết nói: “Tiền thì tôi không có nhưng tôi có thể trả cho cô một bức thư pháp.”
Đường Bảo Khiết vốn dĩ còn đang cảm thấy mình xui xẻo, ai bảo cô ta không có việc gì cứ nhất quyết muốn trêu chọc Triệu Nam Thiên, kết quả nghe thấy Triệu Nam Thiên chủ động nhận trách nhiệm, trong lòng lại dâng lên cảm giác hy vọng.
Cô ta thử hỏi: “Một bức thư pháp? Anh muốn lấy bức nào để trả tôi?”
Triệu Nam Thiên nhún nhún vai: “Nếu cô thích các tác phẩm của đại sư Đạp Tuyết như vậy thì tôi giúp cô làm một bộ là được rồi.”
Không đợi Đường Bảo Khiết phản ứng lại, Hạ Kỳ Bắc đã chen mồm vào nói: “Triệu Nam Thiên, những lời tôi vừa nói anh không nghe sao? Tác phẩm của đại sư Đạp Tuyết có rất ít trên thị trường, anh đi đâu để tìm? Anh tưởng là hàng vỉa hè chắc, tùy tiện là có thể mua được à?”
Triệu Nam Thiên liếc mắt nhìn anh ta một cái nói: “Việc này không cần anh nhọc lòng, tóm lại là tôi đã đồng ý với trưởng phòng Đường Bảo Khiết thì chắc chắn sẽ làm được!”
Hạ Kỳ Bắc có chút khó chịu hỏi: “Vậy khi nào thì mang tới? Chẳng lẽ phải đợi vài ba năm sao?”
Đường Bảo Khiết cuối cùng cũng không nhịn được nói: “Tổ trưởng Hạ Kỳ Bắc, có thể đừng nói nữa không?”
Hạ Kỳ Bắc áy náy cười, vội vàng câm miệng.
Lúc này cô ta mới nửa tin nửa ngờ nhìn về phía Triệu Nam Thiên: “Anh nói thật sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870658/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.