Tô Mục Tuyết lại một lần nữa trở lại xe, sau đó gửi một tin nhắn cho Triệu Nam Thiên: “Rốt cuộc anh chết dí ở đâu vậy? Thấy tin nhắn của tôi thì trả lời ngay, lập tức! Lập tức! Gọi điện thoại cho tôi!”
Triệu Nam Thiên ở bên này vừa mới tiến vào phòng họp.
Anh đâu có ngờ, chỉ vì không giữ điện thoại bên người mà một cỗ gió lốc đã nhanh chóng tích tụ xung quanh người rồi.
Phòng họp rất tiêu chuẩn, ở giữa là một chiếc bàn hội nghị dài.
Khi Triệu Nam Thiên và Tiểu Ngũ đi vào, đã có không ít người ngồi bên trong.
Đường Bảo Khiết ngồi ở chính giữa, bên cạnh là Bạch Thảo Phương.
Trừ những người này, ở đây còn có bảy tám nam nữ, phát hiện có người vào, mọi ánh mắt đều đổ dồn tới.
Không đợi Triệu Nam Thiên mở miệng, đột nhiên cảm giác được bầu không khí ở đây không được tốt cho lắm.
Một người đàn ông đột nhiên mở lời: “Đường chủ, tôi vẫn giữ ý kiến như lần trước, không đồng ý để những người không liên quan này vào nhóm, một chút quan niệm về giờ giấc cũng không có, sau này lại kéo chân chúng ta xuống thì hay rồi!”
Có người phụ họa theo sau: “Đúng vậy, tôi cũng có ý kiến giống như vậy, lần hợp tác này chúng ta và Hoàng Kinh đã chuẩn bị rất lâu, tôi lo là những người ngoài này sẽ làm ảnh hưởng tới tiến độ của chúng ta!”
Cảm giác được áp lực ở hiện trường, Tiểu Ngũ đột nhiên có chút căng thẳng, ánh mắt cũng vô thức nhìn về phía Triệu Nam Thiên!
Ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870646/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.