Mạnh Nhã tiếp tục thúc giục: “Không dám? Vậy thì nhanh chóng đi giải quyết vấn đề của anh đi, uống rượu thì còn nhiều cơ hội khác!”
Cô ta tiễn Triệu Nam Thiên ra đến tận cửa, trước khi đóng cửa còn nói với anh ấy một câu: “Triệu Nam Thiên, nói một câu anh không muốn nghe, nếu như mà Tô Mục Tuyết không chịu tha thứ cho anh, cuộc hôn nhân bất bình thường của hai người cũng không còn lý do gì để mà tồn tại nữa đâu, thay vì giày vò lẫn nhau, không bằng sớm mà tách nhau ra, tốt cho anh, cũng tốt cho cả cô ta nữa!”
Triệu Nam Thiên ngớ người ra, “Đường ai người đấy đi” năm chữ này đã được nghĩ đến trong lòng anh vô số lần rồi, nhưng mà mỗi khi thực sự phải đối mặt thì lại khiến anh ấy có chút khủng hoảng.
Mạnh Nhã khẽ xua tay: “Đi đi, vẫn còn có tôi nữa cơ mà!”
Triệu Nam Thiên ngỡ ngàng quay người lại, câu nói của Mạnh Nhã có mấy phần là thật, mấy phần là giả anh ấy không rõ.
Nhưng mà kể cả anh ấy và Tô Mục Tuyết có đường ai người đấy đi, thì cũng có thể yên tâm thoải mái mà đến cùng với Mạnh Nhã được sao?
Triệu Nam Thiên phải thừa nhận là, anh ấy và Tô Mục Tuyết tồn tại một khoảng cách không hề nhỏ, nhưng mà với Mạnh Nhã lẽ nào lại không có khoảng cách hay sao?
Có thể ở được biệt thự độc lập, nuôi được con xe siêu sang Porsche mấy tỷ đồng, trên người thì mặc toàn là đồ hiệu, đồ trang điểm và trang sức cũng đều vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870616/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.