Tô Mục Tuyết không khỏi như rơi vào cạm bẫy ngọt ngào, ánh mắt cũng trở nên ẩm ướt.
Triệu Nam Thiên biết tất cả chuyện này đều là do Từ Hoa Dương bày ra mà thôi, nhưng anh ấy vẫn không khỏi có chút ghen tỵ, chua ngoa hỏi: “Chỉ có vậy mà cô đã không khỏi lo lắng cho anh ta rồi sao?”
Lần này không cần Từ Hoa Dương phải nhảy ra khiêu khích, Tô Mục Tuyết đã chủ động nói: “Triệu Nam Thiên, anh ăn nói cho đàng hoàng một chút!”
Triệu Nam Thiên cũng bực tức hỏi: “Tôi ăn nói không đàng hoàng gì chứ?”
“Từ Hoa Dương có lòng tốt đưa tôi về nhà, còn anh thì chỉ biết đầu óc bụng dạ hẹp hòi, lẽ nào thế lại thành là có lý à?”
“Có lòng tốt sao? Lẽ nào tối nay chỉ có anh ta, Từ Hoa Dương là người quân tử, chỉ có Triệu Nam Thiên tôi từ đầu đến cuối là thằng hẹp hòi à?”
Tô Mục Tuyết đang trong cơn tức giận, cũng không muốn nghĩ gì nhiều: “Chẳng phải là như thế sao?”
“Hóa ra trong mắt cô, tôi lại là loại người như vậy đấy?”
Triệu Nam Thiên bỗng cảm thấy vô cùng bất lực, thời gian này anh ấy đã tốn công tốn sức, tất cả mọi chuyện mà anh ấy làm đều là tính toán cho tương lai của hai người, nhưng đến cuối cùng thì lại không ngờ là chỉ nhận được một câu đánh giá như thế!
Tô Mục Tuyết nghe ra được sự bất mãn của anh ấy: “Có điều gì thì anh cứ nói thẳng ra, lẽ nào tôi lại còn hiểu lầm anh chắc?”
Triệu Nam Thiên không muốn cãi nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870610/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.