Từ Hoa Dương cười: “Vậy thì tốt, kỳ thực thì tôi cũng đã nhận ra, cô sống rất hạnh phúc, anh ấy cũng rất lo cho cô.”
Tô Mục Tuyết không nói gì thêm, cái được gọi là hạnh phúc chẳng qua chỉ là biểu diễn cùng với Triệu Nam Thiên mà thôi, cô ấy không muốn tỏ ra quá thảm hại trước mặt của Từ Hoa Dương.
Từ Hoa Dương tiếp tục đòn tấn công dịu dàng: “Chuyện sáng hôm nay, tôi vẫn muốn nói lời xin lỗi với cô, kỳ thực là mục đích tôi quay về lần nỳ không phải là muốn phá hoại gia đình cô. Chỉ là muốn nhìn thấy cô có thể sống hạnh phúc là tôi đã thấy đủ rồi.”
Tô Mục Tuyết vốn cho rằng mình sẽ thấy cảm động vô cùng, kết quả là lại không như vậy, ngược lại trong lòng cảm thấy có chút kỳ quặc không diễn tả được, lẽ nào thực sự đúng với cái câu nói: gương vỡ khó lành sao? Cũng hoặc là bởi vì có sự tồn tại của Triệu Nam Thiên?
Cô ấy không nghĩ ra được câu trả lời, thế nên cũng không tiếp tục nghĩ sâu xa thêm nữa: “Kỳ thực thì anh không cần phải làm như thế này…”
Từ Hoa Dương vẫn tiếp tục giải thích: “Không, đây là việc tôi nên làm, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của cô đâu!”
Tô Mục Tuyết trong lòng cảm thấy có chút bối rối, không hề nhận ra sắc mặt của đối phương có thay đổi.
Từ Hoa Dương chậm rãi quay về chỗ ngồi của mình: “Còn nữa, lần này Tô thị hợp tác cùng với tập đoàn Đại Phong, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870608/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.