“Hì, khách sáo làm gì, cô không phải cũng giúp tôi sao?”
Triệu Nam Thiên lúc nãy rời khỏi văn phòng, Tôn Chí Bình bèn gọi cho người bạn trong ban quản lý khu phát triển kinh tế, hỏi thăm một chút tình hình của tập đoàn Đông Hưng. Sau đó phiền đối phương xác nhận thân phận của Trương Vũ.
Trưởng phòng Lý quở trách: “Đúng là hết cả hồn, anh còn làm gì vậy?”
Tôn Chí Bình không yên tâm nói: “Không phải tôi ngạc nhiên, tôi cứ cảm thấy tên nhóc lúc nãy có gì đó không đúng.”
Trưởng phòng Lý trợn mắt: “Có gì không đúng? Đàn ông các anh đều có chung đức hạnh. Anh có thể nghĩ ra ý tưởng tồi tệ này, người khác không nghĩ ra hay sao?”
“Cô không cảm thấy, trạng thái của cậu ta và Liễu Nhiên có gì đó không đúng sao?”
Trưởng phòng Lý lúc đầu cũng cảm thấy không có gì, qua sự nhắc nhở của Tôn Chí Bình, chị ta cũng phát hiện có gì đó không đúng, trạng thái hai người bên nhau quả thật không giống tình nhân.
Trưởng phòng Lý càng suy nghĩ càng thấy lo, giống như cái gai đâm vào tim. Chị ta lấy điện thoại ra gọi cho một tâm phúc trong khoa.
Nghe lãnh đạo nhắc tới Liễu Nhiên, người đó cũng không dám do dự, nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Có người này, hình như đã sống chung ba tháng rồi.”
Trưởng phòng Lý lại truy hỏi lần nữa: “Vậy cậu có biết anh ta tên gì không?”
“Hình như tên là… Trương Vũ? Đúng, chính là Trương Vũ, tôi nghe Khổng Như Nguyệt nhắc qua một lần, hình như làm việc ở một công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870597/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.