“Trưởng phòng Lý, là tôi …”
Trưởng phòng Lý nghe ra giọng của cô ấy ngay và hô toáng lên: “Liễu Nhiên, sao lại là cô?”
“Hôm nay là tôi trực ban …”
Chờ sau khi xác nhận thân phận của Liễu Nhiên, trưởng phòng Lý càng thấy kỳ lạ: “Nhưng cô… sao cô lại ở đây?”
Hỏi xong câu này, chị ta cảm thấy câu hỏi của mình đúng là một câu nói nhảm, nhìn thấy quần áo lộn xộn của Liễu Nhiên, lại nhìn thấy nét mặt ửng đỏ của cô ấy, còn Triệu Nam Thiên đứng ra trước, còn cần phải hỏi nguyên nhân nữa ư?
Trưởng phòng Lý không tiện mở miệng quở trách, chẳng ngại mất thể diện nên chị ta hừ một tiếng.
Tôn Chí Bình thấy Liễu Nhiên, trước tiên là thấy tiếc, đối với cô gái nhỏ xinh đẹp cấp dưới của trưởng phòng Lý, anh ta đã suy nghĩ rất lâu, nhưng nhất thời chưa tìm được cơ hội tiếp cận mà thôi.
Anh ta tỏ ra lạnh lùng chỉ trích: “Liễu Nhiên, buổi tối cô không lo trực ban mà chạy tới đây gặp riêng đàn ông, còn muốn làm việc ở đây không vậy?”
Trưởng khoa Lý lập tức khiển trách: “Đúng thật là, đúng là mất mạt quá, nếu không phải tôi và trưởng phòng Tôn tới kiểm tra, e là cũng không biết chuyện này lại xảy ra!”
Liễu Nhiên ngớ người tại chỗ, rõ ràng là trưởng phòng Lý và Tôn Chí Bình cấu kết làm chuyện xấu, sao lời này từ miệng chị ta nói ra giống như quật ngược lại vậy?
Thấy Liễu Nhiên đứng yên không nhúc nhích, trưởng phòng Lý cũng thúc giục: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870594/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.