Ngược lại không phải muốn thị uy với Tô Mục Tuyết mà là lúc này nhanh chóng giật ra rất dễ dàng làm cho người khác hiểu rằng hai người có tật giật mình.
Cô ta thừa nhận mình rất có hảo cảm đối với Triệu Nam Thiên, nhất là khi trải qua sự việc ngày hôm nay việc này càng thêm không muốn để cho Triệu Nam Thiên khó chịu, mỗi tiếng nói cử động tất cả đều thay như đang thay anh suy nghĩ.
Còn hai người Từ Minh và Tiểu Ngũ từ lúc Tô Mục Tuyết xuất hiện trong nháy mắt cũng đã đứng yên tại chỗ, trong lòng có một giọng nói nói cho hai người biết ngày hôm nay sợ là sẽ phải có một hồi thế chiến rồi!
Đối với Vương Như Nguyệt đột nhiên lấy lòng khiến Tô Mục Tuyết cũng có chút thoải mái, trong chốc lát không nói thêm gì.
Triệu Nam Thiên đột nhiên lên tiếng, gấp gáp vội vàng giới thiệu: “Đây chính là người tôi đã nói với cô, chị Như Nguyệt.”
Tô Mục Tuyết nhíu nhíu chân mày, Triệu Nam Thiên từng nói qua một lần rằng anh có một người chị nuôi, lúc đó cô cũng không có để chuyện ấy ở trong lòng, cho tới hôm nay phát hiện đúng là có người này nên nhất thời không biết xử sự làm sao.
Cô cũng nhanh chóng đổi một khuôn mặt tươi cười, nói: “Chào chị, tôi là người chủ cho anh ấy thuê nhà. Cũng không biết tại sao đồn công an lại gọi cho tôi tới đây.”
Chủ cho thuê nhà?
Triệu Nam Thiên đứng tại chỗ cười khổ, cách xưng hô này thật đúng là chuẩn xác.
Tuy nhiên anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870554/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.