Mã Hùng Dũng thay đổi xưng hô, để biểu lộ sự mất hứng của anh ta: “Ồ, giám đốc Vương người này là ai vậy?”
Vương Như Nguyệt giả vờ như nghe không hiểu ý anh ta, mà thân mật kéo Triệu Nam Thiên ra giới thiệu: “Người này là em trai Triệu Nam Thiên của tôi, tôi đã để cậu ấy đến Huy Hoàng chúng ta làm việc, sau này là người dưới trướng của anh, tôi sắp xếp một người đội phó giúp việc, chạy tới chạy lui phụ anh, anh phải quan tâm cậu ấy đấy nhé!”
Triệu Nam Thiên thuận thế đưa bàn tay ra: “Anh Mã Hùng Dũng, sau này còn phải anh quan tâm em nhiều, em thường nghe chị Như Nguyệt nhắc đến anh, chị ấy nói anh rất có bản lĩnh, còn rất nhẫn nại nên kêu em phải theo anh học hỏi.”
Mã Hùng Dũng không nói chuyện mà đung đưa ly rượu trong tay, biểu cảm trên mặt anh ta tựa như đang cười chế giễu.
Về phần bàn tay đưa ra giữa không trung của Triệu Nam Thiên, anh ta chẳng thèm để ý chút nào.
Một người họ Vương, một người họ Triệu thì em trai chó má gì chứ? Tình em trai thì có ấy!
Mã Hùng Dũng càng nghĩ càng không cam lòng, ông đây vì Vương Như Nguyệt mà đi theo làm việc, lo trước sau, cúi đầu khom người cho cô, còn cô thì hay rồi, kéo một tên em trai đến trước mặt ông đây mà khoe tình cảm thắm thiết?
Anh ta không phản ứng lại Triệu Nam Thiên, chỉ giơ ly rượu trong tay: “Ồ, thì ra là Nam Thiên, cậu mấy tuổi rồi, trước đó cậu làm công việc gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870520/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.