“Đúng đúng đúng, hôm nay vui vẻ chúng ta không nên nói những chuyện đó!”
Hai người lại cùng uống cạn mấy ly với nhau, đột nhiên Vương Như Nguyệt thấp giọng nói: “Đúng rồi Triệu Nam Thiên, ngoài việc chị cho em làm chức đội phó này ra thì chị vẫn còn một ý khác nữa.”
Triệu Nam Thiên suy đoán nói: “Có phải là bởi vì cái tên đội trưởng họ Mã kia không?”
Vương Như Nguyệt gật đầu, người đội trưởng bảo vệ ở Huy Hoàng tên là Mã Hùng Dũng, là anh lớn ở nơi này, tính ra anh ta còn là cánh tay đắc lực của chồng trước của cô ta nữa.
Hơn nữa người này không hề đơn giản, mấy năm nay Huy Hoàng làm ăn thuận buồm xuôi gió cũng đều nhờ anh ta, chuyện này không thể chối bỏ được.
Khi cô ta vừa tiếp nhận Huy Hoàng, trong tay chẳng có gì, cũng chẳng có quan hệ với ai, chỉ có thể dựa vào Mã Hùng Dũng mà chống đỡ việc làm ăn này mà thôi.
Nghe Vương Như Nguyệt nói chuyện nghiêm túc như thế, Triệu Nam Thiên tiếp tục hỏi: “Chị Như Nguyệt, vậy chị có ý gì?”
“Chị muốn em chú ý đến anh ta, nếu như anh ta thật sự làm việc toàn tâm toàn lực cho chị vậy thì Vương Như Nguyệt chị chắc chắn sẽ không nói hai lời, sẽ không đối xử tệ với anh ta!”
Cô ta dừng lại một chút lại nói tiếp: “Nhưng nếu như anh ta hai lòng, vậy thì Vương Như Nguyệt chị cũng không phải là người nào cũng có thể ức hiếp được, cực khổ những mấy chục năm, hôm nay chỉ còn lại mỗi một gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870518/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.