Giống như là ngầm thừa nhận, chị cũng không còn thuyết phục Triệu Nam Thiên, giương tay lên, đuổi hết mấy cô gái còn lại ra ngoài.
Triệu Nam Thiên nhẹ nhàng thở ra, đang muốn uống một ngụm bia lạnh để hạ nhiệt.
Mỹ nữ bên cạnh rắn lần nữa quấn đi lên: “Nếu như cậu đã không thích mấy cô gái đó, vậy thì tối nay ở cùng chị là tốt rồi.”
Triệu Nam Thiên chỉ cảm thấy lấy tê cả da đầu, mẹ nó, đêm nay sắp xảy ra chuyện rồi!
Triệu Nam Thiên trốn về phía sau: “Chị Như Nguyệt, chị đừng đùa với tôi như thế chứ, nếu chuyện này mà để cho chú Vương biết thì ông ta sẽ vác đao đến chặt đầu tôi đấy?”
Nghe lời này, quả nhiên Vương Như Nguyệt thu nụ cười lại, khẽ nói: “Ông ta lại đến làm phiền cậu à?”
Triệu Nam Thiên lắc đầu, kể từ ông Vương rời khỏi chỗ của anh lần đó, sau đấy cũng không còn thấy động tĩnh gì nữa.
Nhưng mà anh vẫn luôn lo lắng chẳng thể yên tâm, dựa vào mắt nhìn người của anh, anh luôn cảm thấy ông Vương không giống như một người dễ đối phó, cũng không biết rốt cuộc ông già này đang tính toán cái gì nữa.
Nhưng muốn ông ta rời khỏi Tô Mục Tuyết rồi đến ở cùng với Vương Như Nguyệt là chuyện không thể nào.
Ngược lại anh cũng cảm thấy Vương Như Nguyệt vẫn kém hơn Tô Mục Tuyết, nhưng loại chuyện tình cảm như thế này tương đối coi trọng thứ tự đến trước đến sau, dù hiện tại có để một người phụ nữ xuất sắc gấp trăm ngàn lần hơn Tô Mục Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870512/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.