Triệu Nam Thiên lại lơ đễnh: “Sợ cái gì chứ? Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, một bảo vệ nho nhỏ của công ty Vật Nghiệp mà thôi, dù cho đấu thắng tôi, cũng chưa chắc sẽ vinh quang đâu?
Đại Hùng phàn nàn nói: “Cũng là do cậu tự chuốc lấy, ông cụ nhà tôi biết cậu giải ngũ, sắp xếp cho cậu mấy một công việc, kết quả cậu lại chết sống không chịu đi… thôi đi, tôi lười phải nói những thứ này với cậu.”
Anh ta biết tính cách cách của Triệu Nam Thiên, là chủ nghĩa đàn ông điển hình, còn có cái loại sĩ diện làm cho người ta đau dauddaafu muốn muốn chết kia, nói những chuyện này với cậu ta đều vô dụng cả.
Đại Hùng tiếp tục căn dặn: “Vậy chính cậu cần phải cẩn thận một chút đi, số điện thoại thoại của ông cụ cậu cũng biết, tôi nghe nói người phụ nữ nhà họ Tô cũng không quá dễ hầu hạ đâu, có chuyện gì cần hỗ trợ thì phải nói cho người trong hà biết, đừng làm cho cô ta khinh thường anh em chúng ta.”
“Được rồi, lằng nhà lằng nhằng, y hệt như bà cụ nhà cậu, đừng chết ở bên ngoài, trở về mời tôi uống rượu!
Đại Hùng bên kia còn đang hùng hùng hổ hổ, Triệu Nam Thiên bên này đã cúp điện thoại.
Đây chính là tình nghĩa anh em của bọn họ, phá không được, mắng không tan, dù cho ngẫu nhiên có đánh đánh nhau thì cũng không sợ, một bữa rượu liền xong việc.
Về phần nhà họ Hạ ở trong trong miệng Đại Hùng, kỳ thật Triệu Nam Thiên vẫn có chút bận tâm, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870505/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.