Triệu Nam Thiên không chút nghi ngờ, nếu như anh tiếp nhận lời mời chào của trưởng phòng Khương, không chỉ tất cả thủ tục phiền phức bên trên đều có thể giải quyết dễ dàng, liền liền đến cả tên Tôn Mập phiền phức bên kia cũng sẽ triệt để được giải quyết sạch sẽ.
Chuyện này đối với hoàn cảnh trước mắt của anh mà nói, không thể nghi ngờ là có sức hấp dẫn rất lớn.
Thế nhưng là Triệu Nam Thiên không chút do dự liền cự tuyệt, nếu như như anh thật sự đồng ý, như vậy thì đem Trưởng phòng Uông đặt ở chỗ nào?
Mặc dù anh muốn mau sớm lên chức, thế nhưng anh cũng không muốn làm tên tiểu nhân hai mặt.
Triệu Nam Thiên cười cười, nói lại: ”Trưởng phòng Khương hiểu lầm, tôi và đội trưởng Tôn có quan hệ rất tốt, mà đội trưởng Tôn cũng rất có năng lực, bọn tôi đều cưc kỳ khâm phục anh ta!”
Lời này có chút nghĩ một đằng nói một nẻo, Triệu Nam Thiên không biết trưởng phòng Khương có thể tin tưởng hay không, dù sao chính anh là người nói ra điều này cũng cảm thấy khó chịu.
Trưởng phòng Khương cười ha ha một tiếng, vừa rồi chị ta đột nhiên mời chào cũng là ý nghĩ nhất thời mà thôi, cho nên Triệu Nam Thiên cự tuyệt cũng là hợp tình hợp lý.
Chẳng qua là cái cảm giác bị người khác cự tuyệt vẫn là rất khó chịu, chị ta cũng không khách khí, cầm lấy một phần hồ sơ từ trên bàn..
Há mồm liền lời nói khách sáo: “Phần hồ sơ này cậu nhìn một chút, kỳ thật lấy năng lực của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870500/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.