Anh đoán, mấy người này không phải có tật giật mình muốn cáo mượn oai hùm, thì là đang dùng mánh khóe hay dùng để lừa bịp người khác!
Tiểu Ngũ không nhìn ra cách thức của đối phương nên bị dọa sợ lùi dần về phía sau, định mở miệng nói theo bản năng.
Triệu Nam Thiên bước lên nửa bước, chống lại mọi áp lực từ đối phương, sau đó bình tĩnh trả lời: “Cậu ấy nói với tôi là tôi nhất định phải đi theo tới đây, anh cũng không cần hỏi nhiều, nếu chúng tôi còn chưa xác định được thân phận của mấy người thì cậu ấy sẽ không trả lời bất cứ vấn đề gì!”
Tiểu Ngũ bội phục vô cùng, bị ánh mắt của đối phương nhìn chằm chằm vào thì đừng nói là mở miệng, chỉ thở anh ta cũng thấy quá sức.
Hôm nay nếu một mình anh ta tới thì chỉ sợ đã sớm bó tay chịu trói rồi, không ngờ anh Thiên lại không bị ảnh hưởng, lại có thể so khí thế với đối phương?
Người đàn ông cũng cảm nhận được sự không tầm thường của của Triệu Nam Thiên, khí thế đột nhiên gia tăng, ánh mắt càng sắc bén hơn: “Anh thử lặp lại những gì vừa nói xem!”
Triệu Nam Thiên không sợ chút nào, bình tĩnh đối mặt với anh ta: “Có nói lại bao nhiêu lần thì cũng là ý đó, bạn tôi không làm việc gì trái pháp luật, trước khi các người giới thiệu thân phận thì cậu ấy có lý do từ chối bất kỳ câu hỏi nào của các người.”
Người đàn ông cười lạnh, sau đó đe doạ: “Người này đầu tiên là phá trạm cơ sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870480/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.