Triệu Nam Thiên trực tiếp ngắt lời: “Dì Đào, người phụ nữ của chính cháu, cháu sẽ tự mình bảo vệ, cho nên dì không cần phải lo lắng về chuyện đó!”
Dì Đào tức giận không ngớt, cậu bảo vệ? Cậu có bản lĩnh bảo vệ sao? Nhất là cụm từ “Người phụ nữ của tôi” khiến bà ta có suy nghĩ giết người!
Dù trong lòng không ngừng oán thầm, nhưng mà bà ta lại không dám nói ra những lời này này vì sợ chọc tức đối phương.
Nhưng mà Triệu Nam Thiên căn bản không cho bà ta cơ hội mở miệng, anh xoay người bước về phía trước.
Dì Đào đuổi theo mấy bước, kết quả bị luật sư ngăn lại.
Sắc mặt bà ta tái nhợt, suy kiệt, chẳng lẽ cơ nghiệp mấy chục năm của nhà họ Tô lại bị phá hủy trong tay tên nhóc Triệu Nam Thiên này sao?
Từ Minh và Tiểu Ngũ lần lượt bị đưa lên xe cảnh sát, theo sau là Triệu Nam Thiên.
Dì Đào nắm chặt điện thoại, bởi vì dùng quá nhiều sức, cho nên lòng bàn tay nổi lên cả gân xanh.
Bà ta không hiểu Triệu Nam Thiên, cũng không tin tưởng anh, vì vậy cụm từ “một mình gánh chịu” của Triệu Nam Thiên đối với bà ta mà nói thực nực cười.
Ngay cả khi anh thật sự tình nguyện gánh vác chuyện này, nhưng nếu như đối phương đưa ra một cái giá đủ làm người khác động lòng chứ?
Chém giết trên thương trường nhiều năm, khiến bà ta hiểu ra một chuyện, trên đời này không có tình hữu nghị vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!
Bà ta không dám đặt tất cả hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870465/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.