Triệu Nam Thiên nhắc lại: “Tôi đanh người là bởi vì anh làm tổng giám đốc Tô bị thương, nhưng tôi vẫn cảm thấy đã quá dễ dàng cho anh rồi đấy!”
Tổng giám đốc Hàn bị dọa sợ, như vậy còn chưa đủ? Chẳng lẽ anh ta muốn giết hắn luôn sao? Tổng giám đốc Hàn lùi lại mấy bước vì hoảng sợ, khuôn mặt cũng hiện lên vẻ kinh hoàng.
Quản lý Tề cắt ngang đoạn đối thoại của bọn họ: “Tôi không hiểu anh Triệu đây đang nói gì, tổng giám đốc Tô bị thương lúc nào? Sao tôi không nhìn thấy gì?”
Tổng giám đốc Hàn cũng là người thông minh, lập tức hùa theo nói: “Đúng đúng, không sai, Tô Mục Tuyết tự té ngã, không có liên quan gì đến tôi!”
quản lý Tề cười, nói ngược lại: “Anh xem, đều là hiểu lầm thôi, anh đánh tổng giám đốc Hàn bị thương mới là sự thật.”
Triệu Nam Thiên cũng không cãi: “Chỉ hươu bảo ngựa, đổi trăng thay đen, thì ra các người đã định lừa gạt tôi rồi, đúng không?”
Đã nói đến đây, sự nghi ngờ trong lòng anh lúc trước cũng đã được giả đáp.
Toàn bộ chuyện đêm nay, đều là cái bẫy nhắm vào Tô Mục Tuyết, thậm chí cả hội Hoàng Đình cũng tham gia vào!
Nghe Triệu Nam Thiên chất vấn, quản lý Tề nhún vài: “Anh Triệu nói vậy là sao, sao tôi càng nghe càng không hiểu nổi vậy?”
Triệu Nam Thiên lắc đầu nói: “Nghe không hiểu cũng không sao, tôi giải thích một chút anh sẽ hiểu ngay thôi!”
Vừa dứt lời, cả người anh như mũi lên, phóng lên đứng trên sô pha.
quản lý Tề híp mắt, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870436/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.