Một ngọn lửa ác độc bùng lên từ cơ thể Triệu Nam Thiên, anh thoáng nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt cô ta, lập tức nghiêm mặt nói: “Chị đừng giở trò côn đồ với tôi nữa được không? Chơi đùa tôi vui đến mức vậy cơ à?”
Thấy anh đã nhìn thấu, Mạnh Nhã bật cười và đổi chủ đề: “Như vậy thì tôi không trêu chọc anh nữa. Hãy kể cho tôi nghe về chị nuôi kia của anh đi, có xinh hay không?”
Triệu Nam Thiên thành thật đánh giá: “So với những người khác thì tính là mỹ nữ, còn so với chị thì còn kém xa!”
Mạnh Nhã tâm trạng tốt hẳn lên, “Miệng của anh thật ngọt, nhắm mắt lại đi, tôi thưởng cho!”
Triệu Nam Thiên có chút chột dạ, “Chị muốn làm gì?”
Cô ta đá vào gầm bàn, “Sao lo nhiều chuyện vớ vẩn thế? Bảo nhắm thì nhắm đi!”
Triệu Nam Thiên không còn cách nào khác đành phải ngoan ngoãn nghe lời, thời điểm nhắm mắt lại, dường như cả thế giới đều yên lặng.
Kỳ thật trong lòng anh cũng có đoán chừng, nhưng là không dám nghĩ tới, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Chẳng bao lâu, phỏng đoán đã trở thành hiện thực, và mọi thứ thật khó tin.
Cảm giác có một con chuồn chuồn lướt qua má anh.
Triệu Nam Thiên mở mắt ra, luôn cảm thấy mọi thứ giống như một giấc mơ, chẳng mấy chốc lại rơi vào vòng xoáy.
Anh thừa nhận rằng anh có cảm tình tốt với Mạnh Nhã, nhưng sự tồn tại của Tô Mục Tuyết khiến anh không thể thoải mái chấp nhận những người phụ nữ khác.
Ngay cả khi anh và Tô Mục Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870383/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.