Triệu Nam Thiên cười lạnh, coi như tên khốn kiến Hàn Phong kia gieo gió gặt bão, xem ra dù có chuyện hôm nay hay không, người phụ nữ này cũng toan cuỗm hết tiền anh ta trốn chạy.
Anh ta chân trước phụ Vương Như Nguyệt, sau lưng lại bị tình nhân lấy hết tiền, coi như là nhân quả báo ứng!
Triệu Nam Thiên không quá hứng thú với tiền, mà quan tâm nhiều đến tài liệu kia hơn, nhưng anh không thể để lộ sơ hở, đành phải nói: “Đi, cứ làm theo lời cô nói đi, nhưng tôi phải lấy trước!”
Người phụ nữ nghĩ nghĩ, cẩn thận gật đầu.
Thật ra cô ta cũng sợ Triệu Nam Thiên nhận tiền rồi lật lọng, nhưng lại không còn cách khác. Nếu cô ta không đồng ý, sợ là cô ta chẳng chiếm được cái gì cả.
Bây giờ cô ta còn mong ít ra đối phương có thể chừa lại cho cô ta một chút!
Người phụ nữ nhập vào vài con số, lại lấy dấu vân tay mở khóa. Chợt nghe một tiếng nhạc dễ nghe vang lên, két bảo hiểm chậm rãi mở ra.
Triệu Nam Thiên đã sớm có chuẩn bị, nhưng tim vẫn bị chậm nửa nhiều. Trong két bảo hiểm lấp lánh nào tiền và tiền, hơn nữa tất cả đều là tiền mới, còn có không ít ngoại hối và vàng ròng.
Nhìn sơ qua cũng ít nhất hơn 3 tỷ!
Với tiền lương của Hàn Phong, dù có tiết kiệm cả đời cũng không được nhiều tiền như thế, không cần phải nói, tất cả tiền này đều là tiền đen có lai lịch bất chính.
Nếu là tiền bất nghĩa, Triệu Nam Thiên cũng không khách sáo nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870347/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.