Anh nào dám ở lại thêm nữa, vội vàng tìm một cái cớ, bảo: “Chúng ta đi thôi, không phải ban nãy em còn bảo có việc phải đi ngay à?”
Thư Trúc thấy Triệu Nam Thiên cố ý trốn tránh mình, vẻ mặt thoáng có chút không vui, lộ ra một biểu cảm phẫn uất.
Tô Mục Tuyết cũng cảm thấy có chút khó chịu. Làm bộ dạng rộng rãi đó là cho ai nhìn?
Cô cố tình hỏi: “Thật à? Tôi nói mình bề bộn nhiều việc khi nào ấy nhỉ, sao tôi lại không nhớ rõ? Cứ như vậy mà đi à? Vất vả lắm mới gặp lại bạn cũ, sao không nói chuyện thêm chút nữa?”
Triệu Nam Thiên xấu hổ, anh thật sự hối hận vì đã lắm lời. Rõ ràng là lúc đó hai người phụ nữ này lúc đó âm thầm so chiêu, mình còn nhảy vào làm rối lên cái gì chứ?
Anh đằng hắng bảo: “Vậy… vậy hai người trò chuyện trước đi, anh đi toilet một chuyến.”
Triệu Nam Thiên nén mắc tiểu, chạy vào toilet hút một điếu thuốc.
Hai người phụ nữ nhìn theo hướng Triệu Nam Thiên rời đi, đều tự im lặng một hồi.
Thư Trúc thiếu kiên nhẫn trước: “Cô Tô, tôi biết chẳng qua cô và Triệu Nam Thiên là gặp dịp thì chơi thôi, không cần phải diễn trước mặt tôi đi?”
Tô Mục Tuyết cũng không kích động mà hỏi lại: Gặp dịp thì chơi? Triệu Nam Thiên nói với cô à?”
Thư Trúc không hề khách sáo: “Anh ấy không nói gì, chỉ là tôi quen biết anh ấy lâu như vậy, tất nhiên là hiểu anh ấy hơn rồi! Ban nãy lúc cô kéo anh ấy, cả người anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870319/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.