Nhất là mới vừa rồi anh chỉ nói mấy câu giằng co ngắn gọn đã khiến sau lưng anh ta túa đầy mồ hôi lạnh, ngược lại Triệu Nam Thiên vẻ mặt ung dung, không có chút hoảng loạn nào.
Phần lực lượng không thể giải thích được này khiến anh ta không dám dễ dàng vạch mặt.
Mấy năm nay lăn lộn cấp cơ sở, có thể ngồi vào vị trí này trên cơ bản đều là loại kinh nghiệm lão luyện, không có mấy người là ngu xuẩn.
Nếu là người bình thường thật, vì sao lại dám đánh Ngụy Bắc Minh?
La Cường đã chơi Thái Cực. Anh ta cũng không vội bắt người mà bắt đầu làm công tác tư tưởng, “Người anh em, nếu anh có oan khuất gì chúng ta trở về nói với nhau rõ ràng? Nửa đêm ở đây bị muỗi đốt có gì tốt.”
Nói chuyện càng nhiều anh ta càng thêm cảm thấy Triệu Nam Thiên thâm bất khả trắc, phần định lực kia tuyệt đối không phải giả vờ.
Hơn nữa đoạn nói chuyện phiếm đơn giản ban nãy cũng khiến anh ta bắt được một từ quan trọng, lính giải ngũ!
Nếu là như vậy thật, tất cả cũng trở nên hợp lý.
Thời bình không gặp khói súng, nếu không phải người xuất từ quân doanh sao có thể có khí thế hung hãn như vậy?
Ngụy Bắc Minh dần dần phát giác không đúng, vội vàng gọi mấy cuộc điện thoại.
Rất nhanh, điện thoại di động trên người La Cường đã rung động theo.
Triệu Nam Thiên nhắc nhở, “Cảnh sát La, anh không nghe sao?”
La Cường nhún vai, “Trong lúc công tác không nghe!”
Triệu Nam Thiên cười tùy ý, “Nhân tình tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870251/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.