Cô chậm rãi quay đầu, “Anh yên tâm, chuyện hôm nay tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho anh!”
Vạn Yến bị cô nhìn tới chột dạ, cúng rắn ưỡn ngực hỏi, “Tôi còn đang hỏi cô đây, cô có gả hay không gả? Cô nhìn cái gì vậy?”
Tô Mục Tuyết cười cười đi lên, không nói hai lời đã vươn tay đánh ra một bạt tai!
Vang dội!
Dứt khoát!
Xuống tay không hề cố kỵ!
Cái gì mà phong độ cô cả, cái gì mà quy củ nhà họ Tô, tất cả đều bị cô vứt sang một bên.
Không ai sẽ ngờ tới Tô Mục Tuyết lại đột nhiên ra tay. Đợi tới khi Vạn Yến kịp phản ứng lại, gương mặt cô ta đã sưng đỏ!
Triệu Nam Thiên cười cười. Giờ khắc này Tô Mục Tuyết không có chút phong độ cô cả nào nhưng lại có vẻ bá đạo đáng yêu, cường thế tới mê người.
Có cái tát này của cô, cho dù lát nữa anh có phải lên núi đao xuống biển lửa cũng đáng.
Vạn Yến đã lấy lại tinh thần. Cô ta che gò má, thét một tiếng chói tai, “A! Cô… cô… cô dám đánh tôi?”
Tô Trường Vũ nhìn mà đau lòng vô cùng, “Mục Tuyết, cháu quá hồ đồ. Cháu muốn làm gì? Tạo phản sao!”
Tô Mục Tuyết không thèm để ý tới mà đi thẳng về phía trước.
Hai vệ sĩ nhà họ Tô đi lên ngăn cản.
Tô Mục Tuyết ngẩng đầu, chân thật đáng tin nói: “Tránh ra!”
Hai người vệ sĩ khó xử. Tuy hai bọn họ là vệ sĩ của Tô Trường Vũ, thế nhưng bọn họ vẫn phải phân biệt nặng nhẹ.
Nhà họ Tô có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870239/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.