Cửa bị đóng sập lại.
Tô Mục Tuyết loạng choạng đi tới trước gương. Khắp người cô hằn đầy vết đỏ, còn có mùi quái dị tràn ngập. Tất chân trên đùi còn chưa kịp cởi đã bị xé nát.
Cô bỗng cảm thấy hối hận, ban nãy cô không nên tha cho anh dễ dàng như vậy.
Tên khốn kiếp này ngang ngược trên người mình cả đêm, dễ dàng buông tha cho anh như vậy chẳng phải là lời cho anh quá sao?
Không có cửa đâu!
…
Triệu Nam Thiên mới vừa trở lại phòng bảo vệ đã nghe thấy có người hét hỏi, “Triệu Nam Thiên, tối hôm qua anh đi đâu?”
Tên mập mạp đang nói chuyện là đội trưởng đội bảo vệ Giang Uyển, họ Tôn, cho tới nay gã ta vẫn luôn không ưa anh.
Triệu Nam Thiên cũng không muốn bị Tôn mập bắt được chuôi, thế nhưng anh nên giải thích như thế nào đây?
Nói mình được điều đi phục vụ tinh thần cho “chủ xí nghiệp lớn nhất”, cả đêm lăn giường với chủ xí nghiệp ở tòa nhà số năm?
Lời này cho dù anh dám nói cũng không có ai dám tin!
“Thế nào? Sao không nói gì?”
Triệu Nam Thiên lười giải thích, cho dù anh có giải thích cũng vô dụng.
Tôn mập cười lạnh liên tục, “Bỏ bê công việc một lần, không có tiền thưởng, mặt khác trừ thêm 600.000 tiền lương. Nếu còn có lần sau anh khỏi phải tới làm nữa, để những người khác lấy đó làm gương!”
Vừa nói tới đây, một chiếc Porsche màu trắng lái vào khu dân cư.
Một đám bảo vệ mất hồn mất vía, hồn của Tôn mập cũng bay đi.
Giang Uyển là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/248979/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.