Bây giờ cô chỉ cần biết nếu Tôn Thần Hy chết, cô nhất định sẽ chết theo.
Hạ Ân Khanh bơi nhanh về phía Tôn Thần Hy, cô cũng không biết tại sao sức lực của mình lại nhiều đến thế. Đối với một cô gái chân yếu tay mềm như cô bơi lên được tới bờ đã là một chuyện khó khăn. Bây giờ còn phải bơi ngược trở ra, lôi cái thân xác to lớn này lên bờ.
Dòng nước chảy càng ngày càng mạnh, cô cứ có cảm giác giống như là mình bị dòng nước cuốn trôi vậy.
Rất nhanh sau đó cô nắm được bàn tay của Tôn Thần Hy, anh đang mất dần ý thức.
Hạ Ân Khanh hít một hơi dài liền lôi Tôn Thần Hy đang xụi lơ vào bờ.
Vừa tới được bờ cô giống như là kiệt sức. Tên tài xế nhanh chóng phụ cô một tay lôi Tôn Thần Hy vào trong bờ.
"Thần Hy...Thần Hy..." Hạ Ân Khanh tuy đã mệt đến kiệt sức nhưng cô không thể bỏ mặt anh được.
Hạ Ân Khanh lay mạnh người anh nhưng anh vẫn bất động. Cô mặt mày tối sầm, đưa tay lên mũi dò xét hơi thở của anh.
Dùng như cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của anh, cô nở nụ cười nhẹ. May quá.
Bây giờ cô chẳng có dịp suy nghĩ cái gì là nụ hôn đầu, cái gì là nụ hôn cuối nữa.
Hạ Ân Khanh nhanh chóng thực hiện từng động tác hô hấp nhân tạo.
Chết tiệt! Coi như cô hy sinh đi.
"Khụ...khụ..." Sau một hồi Tôn Thần Hy cũng có tiếng động. Anh không ngừng ho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-ba-dao/2193958/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.