Mặt biển xanh mướt, sóng rì rào nhẹ nhè từng đợt dạt vào bờ, cát trắng trải dài cả bờ biển, nơi đây thật trong lành, đối với cô nó như một chốn bồng lai tiên cảnh nào đó, đầy huyền bí.
"Cô tỉnh rồi à." Một anh chàng thanh niên từ ngoài biển chạy vào, ống quần thì săn lên đến đầu gối, chiếc áo sơmi cũng đã bị bẩn đi phần nào, nhưng nhìn người thanh niên này không hiểu sau cô lại cảm thấy kỳ lạ.
"Chị đây là bác sĩ Du Thiên Lập, người đã điều trị giúp chị ba tháng qua đó." Định Tường thấy cô nhìn Du Thiên Lập chăm chú mà không trả lời, cậu liền giải thích.
"Cảm ơn anh, bác sĩ Du." Ký Bình nghe vậy liền nở nụ cười hòa nhã cảm ơn.
"Không có gì. Chuyện tôi nên làm cả mà." Du Thiên Lập ngã ngã đầu cười trừ nhìn cô.
"Thôi. Em ra ngoài chơi để hai người nói chuyện. " Định Tường nháy mắt với Du Thiên Lập mấy cái rồi chạy về phía biển, nơi đó đang có khoảng mười đến mười mấy ngư dân đang tập trung bắt con gì đó.
"Cô đã khỏe hơn chưa?" Du Thiên Lập sau một hồi yên lặng thì cũng lên tiếng, cùng cô ngồi xuống một hòn đá to bên cạnh.
"Tôi khỏe rồi, cảm ơn." Ký Bình cũng ngồi xuống, mắt nhìn xa xăm về phía biển.
"Tuần sau tàu trên đất liền sẽ đến đây, lúc đó cô có thể trở về." Du Thiên Lập thấy cô có phần ưu tư liền đoán cô muốn trở về.
Ký Bình mở to mắt nhìn Du Thiên Lập, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-ba-dao/2193920/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.