Tâm cảnh tựa nước, chỉ còn thiên lãi chi âm du dương trôi nổi trong tâm trí.
Mọi phiền nhiều, mọi hỗn loạn trên thế giới đều như tan biến.
Canh khí trong cơ thể chậm rãi chảy khắp tứ chi. Một tia sáng không thể nhìn thấy bằng mắt thường lặng lẽ hiện lên trên làn da của hắn.
Lúc này, nếu những người khác chú ý đến hắn, thì họ sẽ sững sờ nhận ra, hơi thở của Cửu Thiên đã biến mất.
Thiên địa chi lực lại chuyển động, nhưng lại xuyên qua cơ thể của Cửu Thiên.
Cửu Thiên bừng tỉnh. Ngay sau đó, hắn phát hiện mình đã thay đổi rồi.
Hình như trong khoảnh khắc đó, công pháp Thân Dung Thiên Địa của hắn đã đạt tới tiểu thành rồi.
Chỉ nghe một khúc nhạc thôi mà lại có thể đạt được tiểu thành.
Cửu Thiên hơi mỉm cười, lần này Hàn Liên kéo hắn đi nghe hát, nhưng lại nghe đúng bài rồi.
Trong nháy mắt, khúc nhạc kết thúc.
Khi âm thanh cuối cùng biến mất, tất cả những thanh niên tuấn kiệt trên tầng ba đều chấn động rồi hoàn hồn.
Một khoảnh khắc im lắng, ngay sau đó, họ gào thét hoan hô.
“Hay, khúc nhạc của Linh Bối cô nương hay quá đi mất!”
“Thiên lãi chi âm, đúng là âm thanh từ thiên đường.”
Tất cả những đệ tử có mặt tại đây đều không tiếc lời ca ngợi Linh Bối lên tận mây xanh. Cửu Thiên cũng khẽ vỗ tay, khúc nhạc này của Linh Bối cô nương đáng được nhận những lời tán dương này.”
Hàn Liên sư huynh lau nước miếng trên khoé miệng: “Nhạc hay, người đẹp, quá đỉnh!”
Hai mắt Hàn Liên sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ton-dinh-cap/452393/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.