Hà Lạc Lạc mang đồ ăn nhẹ gói riêng đến trước mặt Nhậm Hào:
"Ăn chút gì đó đi đã rồi hãy tiếp tục đọc, hôm nay đêm giao thừa mà, thả lỏng một chút đi nào, đừng quản mọi người chặt quá."
Nhậm Hào lạnh mặt không trả lời, Hà Lạc Lạc bắt đầu cảm thấy tình trạng này khó xử lí hơn tưởng tượng, bàn tay cầm hộp đồ ăn cũng đông cứng giữa không trung.
Qua một phút sau, Nhậm Hào đột nhiên đứng dậy và kéo Hà Lạc Lạc ra khỏi studio.
"Tới đây tại sao không nói cho anh?"
Giọng nói của Nhậm Hào rất trầm, tại hành lang tối tăm lạnh lẽo không có điều hoà, giọng nói của anh càng thêm thờ ơ hơn.
"Hôm nay là giao thừa a, em muốn gặp anh, chúng ta đã gần một tháng không gặp rồi..."
"Lạc Lạc, em đừng có lúc nào cũng cứng đầu như vậy, quá bốc đồng rồi, đêm giao thừa khoảng thời gian đặc biệt như vậy, em nửa đêm lại bay tới Thượng Hải, lỡ như bị chụp được thì sao, em tính làm sao? Hơn nữa, hiện tại đoạn thời gian này, anh thực sự không có sức lực để cùng em."
"Cứng đầu? Anh cảm thấy em cứng đầu à?" Hà Lạc Lạc kinh ngạc ngước mắt nhìn Nhậm Hào, cậu không hiểu sự việc đột nhiên lại trở nên như vậy: "Em hiểu được áp lực gần đây của anh rất lớn, em cũng rất bận, em nghĩ em dành thời gian để đến gặp anh, em chẳng làm sai điều gì, tại sao phải sợ cơ chứ? Em cũng chẳng quan tâm người khác chụp được. Mỗi lần đến tìm anh, em cũng không ép anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-va-ta-ac/220484/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.